*Tháng 7 năm 1337· giữa mùa hè · ngày
_
Khi trở về dinh thự Edmond, ánh sáng bình minh đã bắt đầu ló rạng trên bầu trời.
Nguyên Khánh nhớ lại cảnh tượng sáng hôm qua, cô không dám chần chừ mà nhanh chóng nhảy xuống từ xe ngựa và chạy vào dinh thự.
Heine nhìn theo động tác của cô, khẽ nghiêng đầu nhìn về phía đông. Ở phía đông, ánh sáng bình minh đã bắt đầu hiện ra.
Heine hiểu tại sao Nguyên Khánh lại bất ngờ chạy vội như vậy, anh nhẹ nhàng nhếch môi. Nhưng anh nhanh chóng nghĩ đến lời của Aaron.
Iris đã chạm vào ánh sáng mặt trời, tia sáng đầu tiên của bình minh, nhưng cô không bị thiêu rụi. Ngay cả anh, khi bị ánh sáng ấy chạm vào cũng bị bỏng nặng, nhưng Iris không hề bị tổn hại gì.
Người mà Kim chọn quả thật có điều đặc biệt.
Cô rõ ràng là một huyết tộc mới sinh, không thể nhầm lẫn được vì khí tức của cô không thể đánh lừa ai. Nhưng tại sao ánh sáng mặt trời lại không thể làm hại cô?
Heine rất muốn biết câu trả lời, nhưng anh không thể thử mạo hiểm. Đối với một huyết tộc mới sinh, việc tiếp xúc với ánh sáng mặt trời quá nguy hiểm. Anh không thể đánh cược tính mạng của Iris.
Phải chờ cô "trưởng thành" hơn. Heine nhìn kỹ ánh sáng trên bầu trời, cho đến khi trưởng vệ sĩ Aaron nhắc nhở anh không thể ở ngoài thêm nữa, anh mới bước vào dinh thự.
Trong khoảnh khắc đó, trong đôi mắt điềm tĩnh của anh thoáng hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-vang-son/3702750/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.