*Tháng 7 năm 1337 · giữa mùa hè · đêm
_
Người quản lý nhà máy giơ cao đèn dầu chiếu sáng nhà kho tối tăm. Bên trong, những sản phẩm len dạ lẽ ra được vận chuyển qua đường biển đến các quốc gia quanh Địa Trung Hải vào sáng sớm ngày kia, nhưng giờ đây tất cả đã bị hủy hoại.
Heine ngửi thấy mùi nhựa cây nồng nặc trong không khí.
"Phá hoại?" Anh hỏi.
"Hiện tại, có vẻ như vậy." Người quản lý trả lời, "Thưa ngài, chúng tôi đã tạm giữ người canh giữ kho hàng."
"Nhà kho này có bao nhiêu chìa khóa?" Heine hỏi.
"Ba chìa." Người quản lý trả lời, "Ngài giữ một chiếc, văn phòng nhà máy có một chiếc, và người canh giữ có một chiếc."
Heine cầm lấy đèn dầu từ tay người quản lý, đi một vòng quanh nhà kho. Lô hàng sắp xuất khẩu này đã bị dính đầy một chất rắn màu vàng nâu, là loại nhựa cây đã tan chảy rồi đông đặc lại.
"Có người nghĩ tôi đang chắn đường tài lộc của họ." Heine vẫn bình thản, "Dẫn tôi đi gặp người canh giữ."
Người đàn ông cao lớn cúi người bước ra khỏi nhà kho, vừa lúc gặp Nguyên Khánh và bà Souffle đang đi tới.
"Trưởng thân." Nguyên Khánh cung kính chào.
Heine đáp lại một cách hờ hững, không quan tâm lý do Nguyên Khánh lúc trước không đi theo. Anh bước vài bước, rồi đột ngột dừng lại, quay đầu, đôi mắt xám nhìn thẳng vào Nguyên Khánh.
"Cô đi cùng ta, bà Souffle ở lại đây."
Nguyên Khánh hơi do dự rồi bước theo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-vang-son/3702749/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.