Khi hai người đang đắm chìm trong thế giới riêng, tiếng ho khan làm cả hai quay lại. Vân Khuê cùng Khiêm Chung đứng đó khoanh tay nhìn hai chúng tôi.
Anh vẫn ôm khư khư tôi, lại gục đầu vào tôi nói "Chưa thấy ai ôm nhau bao giờ à"
Khiêm Chung kéo bạn gái về phòng riêng. Tôi đẩy đầu anh lên "Anh không tính về à"
Anh cười ánh mắt như biết nói long lanh vô cùng "Tối nay...tôi có thể ở lại không"
Tôi nhìn anh hồi lâu "Lỡ anh..."
Anh hôn cái chụt vào môi tôi "Tôi chỉ ngủ thôi, tôi không làm gì đâu. Tôi chưa muốn bóc lịch"
Tôi đắn đo nhưng cũng đồng ý. Tối ngủ anh ôm tôi vào trong lòng, tôi cảm nhận được hơi ấm từ người anh. Còn Khiêm Chung thì vác gối ra sofa nằm. Lâu lâu khẽ chửi thầm "Quái lạ, cái tên kia được ngủ cùng bạn gái. Còn mình bị đuổi ra đây"
Thấy tôi vẫn mở mắt, anh xoa đầu tôi "Khó ngủ sao, hay có tôi nên em không ngủ được. Tôi ra ngoài nhé"
Tôi nắm áo anh lắc đầu "Chỉ là có chút lạ"
Anh bật cười, xoa lưng để cho tôi dễ ngủ. Dần dần tôi thiếp đi, anh hôn vào má tôi. Rồi cả hai ôm nhau ngủ trong vòng ôm ấp áp của đối phương.
Riêng Khiêm Chung lạnh lẽo sủa thầm chúng tôi.
Đến trường, anh mặc kệ những ánh nhìn hiếu kỳ, nắm tay tôi hiên ngang bước đi. Tôi tự tin đi cùng anh.
Trong giờ học, cô phổ biến cho chúng tôi biết, nhà trường sẽ tổ chức văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-tuoi-thanh-xuan/2918864/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.