Đêm cuối cùng trên vực tuyết cao nguyên, Quách Chiến nộp danh sách đào thải ghi tên Chung Lăng Phong, Cẩu Kiệt cho Lương Chính.
Tổ trưởng tổ 1 ngồi trong góc khóc nức nở, cộng sự của cậu bất ngờ bị thương ở chân, không thể hoàn thành sát hạch leo dốc. Tổ trưởng tổ 2 nhoài người trên bậu cửa sổ, chẳng biết đang nghĩ gì. Tổ trưởng tổ 5 thở dài nói, “Đi thôi, cái gì nên đối mặt thì phải đối mặt.”
Quách Chiến trở lại ký túc xá, Chung Lăng Phong và Cẩu Kiệt đã thu dọn xong hành lý.
Đội viên bị đào thải sẽ phải ra đi ngay, đây là quy định của trại huấn luyện Liệp Ưng.
Quách Chiến muốn nói gì đó, nhưng há miệng rồi lại chẳng phát ra được âm thanh.
Doãn Thiên ở phòng y tế với Chu Tiểu Cát, Ninh Thành cũng đi theo, Giang Nhất Chu và Vương Ý Văn không ở ký túc xá, có lẽ đang ở phòng giặt hoặc chỗ nào đó.
Cậu một mình quay về gặp hai đồng đội sắp phải ra đi, tất cả an ủi, chúc phúc, giải thích đều có vẻ gượng gạo vô nghĩa.
Chung Lăng Phong không có biểu cảm gì, cũng không nhìn cậu, ngồi trên chiếc giường chỉ còn lại ván giường, lơ đãng nghịch nghịch ngón tay. Nếu không bị ảnh hưởng bởi phản ứng cao nguyên, cậu sẽ không rơi vào danh sách bị đào thải.
Cẩu Kiệt lại khá phấn chấn, bước tới cười nói, “Anh dạy dỗ lại Gà con một chút, đừng có suốt ngày huênh hoang, thân mình chẳng lo xong còn đòi trợ giúp người khác, nó làm nổi không?”
Quách Chiến lúng túng cười.
Lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-trong-tieng-dan/1650870/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.