Về ký túc xá, Doãn Thiên cảm thấy đỡ hơn nhiều, trừ mắt vẫn sưng ê ẩm và thỉnh thoảng tức ngực thì không còn gì đáng ngại.
Nhưng Lục Ly cùng tổ hình như lại không chịu được nữa.
Chập tối, Tần Nhạc và đội viên hậu cần tới khiêng cậu lên xe, đưa đến bệnh viện ở thị trấn gần nhất, Quách Chiến cũng đi theo, ban đêm quay về với vẻ mặt trầm trọng.
Ninh Thành hỏi, “Tình hình không tốt à?”
Quách Chiến lắc đầu đáp, “May mà đưa đi kịp thời, muộn chút nữa là tổn thương nội tạng.”
“Vậy ngày mốt…”
“Phỏng chừng không kịp khỏe lại vào ngày mốt.”
Chu Tiểu Cát lo âu, “Anh Lục phải đi ạ?”
Doãn Thiên thở dài thườn thượt. Chiếu theo lời Quách Chiến, chắc chắn Tần Nhạc sẽ không cho phép Lục Ly tham dự huấn luyện đặc biệt trên cao nguyên.
Chưa xuất quân đã tử trận, chuyện này thật chẳng biết làm sao.
Kiên trì vượt qua sát hạch thể lực cực hạn và sát hạch rừng mưa nhiệt đới, chiến thắng chính mình, chiến thắng đối thủ, nhưng vừa tới cao nguyên lại chịu thua bệnh tật.
Đối với hoàn cảnh của Lục Ly, mọi người trong tổ đều cảm thương, nhất là những người cũng đang chật vật vì phản ứng cao nguyên.
Họ đến đây vì muốn trở thành đặc công Liệp Ưng, tuyệt không hi vọng chưa bắt đầu huấn luyện đã thất bại vì phản ứng cao nguyên.
Nửa đêm, Doãn Thiên dậy đi WC, lúc về thì lén lút bò tới mép giường Ninh Thành, thầm thì, “Bạn trai ơi bạn trai, xin hãy phù hộ cho tôi, vợ tôi và Gà con chóng khỏi phản ứng cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-trong-tieng-dan/1650858/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.