9 vòng chấm dứt, tổ 4 có 5 người bắn trúng đèn LED, Chu Tiểu Cát cũng nằm trong số đó.
Vòng thứ 10, Doãn Thiên lại một mình bắn súng, phát đầu tiên đã bắn vỡ bóng đèn.
Ngày đầu kết thúc, tổ 4 leo lên hạng ba, chênh lệch rất nhỏ với tổ xếp hạng hai, mà thành tích cá nhân của Doãn Thiên đã nhảy vào top 3 của tổ 4, không còn nguy cơ bị đào thải.
Quách Chiến cổ động các đội viên, xác định mục tiêu là vượt qua hạng hai để xếp thứ nhất.
Sau khi về lều đôi, Ninh Thành đẩy Doãn Thiên một cái, hỏi, “Có niềm tin giành được hạng nhất không?”
Doãn Thiên đập rớt tay cậu, thò móng mình sang, rõ ràng là tư thế cầu mát xa, ngoài miệng vẫn thích vênh váo, “Có niềm tin giành được danh hiệu Vua súng, còn hạng nhất thì… Mang theo thằng con ghẻ như cậu, tôi thật sự không thể yên tâm được mà.”
Ninh Thành đập móng vuốt thò tới, Doãn Thiên đau quá, suýt thì nhảy dựng lên.
“Có tí thuốc màu đã tính mở phường nhuộm.” Ninh Thành nửa đùa nửa thật hỏi, “Vừa nói gì thế? Nói lại Thành gia nghe coi?”
Doãn Thiên lùi sang bên cạnh, xoa xoa móng vuốt bị đập đau, trừng mắt nhìn Ninh Thành, khẽ chửi, “Đ*t!”
Ninh Thành ngoắc ngón tay, “Đ*t gì?”
Doãn Thiên gân cổ, “Đ*t cậu!”
Ninh Thành bất động, vẫn thong dong nhìn cậu.
Doãn Thiên đảo mắt, đồ rằng trong cái lều đôi bé tẹo này chắc chắn mình không thắng được Ninh Thành, vì thế nuốt ngụm nước bọt, ngon lành bán rẻ danh dự nam nhi 1 mét 86.
Cậu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-trong-tieng-dan/1650850/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.