Nửa canh giờ sau bữa trưa, Cô Mang và Hàn Kình mặc thêm áo khoác cùng đi ra ngoài. 
Thư Ngọc đang định căn dặn đầy tớ đến chỗ Abel mời anh ta sang dùng bữa tối, bỗng dưng cô thay đổi suy nghĩ, quyết định tự mình đi. 
Thừa dịp vị lịch sự bại hoại nhà cô đi vắng, cô gạ hỏi Abel, không chừng sẽ có thu hoạch bất ngờ. 
Vì thế cô lập tức thay quần áo, sau khi dặn dò bác Dương vài câu liền ra cửa. 
Ngoài dự kiến của cô, Abel không ở trong ngôi nhà gỗ kia. Liêu thần y của đi vắng, bên trong chỉ có Tiểu Thuận Tử. 
Khi trông thấy Thư Ngọc, Tiểu Thuận Tử hơi ngớ ra, qua một hồi lâu hình như mới nhớ ra cô. 
Anh ta từ mép bàn đứng lên, vụng về mời Thư Ngọc vào nhà. Ai ngờ động tác đứng dậy của anh ta rất mạnh mẽ, làm rung chuyển cái bàn khiến cho bát đũa rơi xuống đất. 
Cái bát bằng sứ nhất thời vỡ nát. 
Thư Ngọc có phần băn khoăn, cô theo phản xạ ngồi xổm xuống nhặt lên đôi đũa rơi dưới đất. Lúc này, Tiểu Thuận Tử cũng luống cuống khom người thu dọn mớ hỗn độn dưới đất. Hai người cứ thế không hề báo trước mà va vào nhau. 
Cơ thể Tiểu Thuận Tử béo mập, đụng vào Thư Ngọc khiến cô choáng váng ngửa mặt ngã ngồi dưới đất. 
Anh ta càng lo lắng hơn, bất chấp mảnh vụn dưới đất mà vươn tay kéo Thư Ngọc. 
Khi anh ta nghiêng người tới, Thư Ngọc ngửi được một mùi hương. 
Dường như là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-ruc-ro/2408068/quyen-6-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.