Buổi tối, Mạc Nhiên vẫn quay lại công ty.
Không có bất ngờ gì xảy ra, anh thấy Lâm Sanh vẫn mở đèn trong phòng làm việc của anh.
“Vẫn chưa về à?” Đẩy cửa ra, Mạc Nhiên hỏi.
Lâm Sanh ngẩng đầu nhìn người vừa mới tới, liếc mắt, là ai làm hại a! Rõ ràng là cậu đình công, đổ hết toàn bộ công việc lên đầu tôi, còn nói tôi có thể về sớm sao!!
“Vẫn còn có chút việc.”
“Tôi xem một chút.”
Mạc Nhiên nhận lấy tài liệu Lâm Sanh đưa tới, ung dung lật xem.
Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Mạc Nhiên nhưng tâm tình trong lòng xem ra rất tốt, Lâm Sanh trong bụng thấy như con mèo ngứa ngáy, tò mò vô cùng, người này mặc dù ngoài mặt biểu cảm như không có việc gì, nhưng nhìn tình huống này, tiến triển xem ra tốt ngoài dự liệu a.
“Khụ, cậu rất vui vẻ nha?” Lâm Sanh dè dặt thăm dò.
“Cậu muốn biết cái gì?” Mạc Nhiên hỏi.
Lâm Sanh hơi cách xa người này, lắc đầu ấp úng nói: “Không, không có.”
Nghe vậy Mạc Nhiên ngẩng đầu nhìn một chút, nói: “Có muốn đi uống rượu không?”
Ôi chao?
“Muộn như vậy vẫn đi à?”
“Không đi?”
Nghe giọng Mạc Nhiên thoáng lên cao, Lâm Sanh vội vàng nói: “Đi! Tại sao không đi!”
Hiểu rõ thời cơ là tốt, không đi không được!
Tiền sảnh ban đêm trong quán bar, sân khấu náo nhiệt, những thân ảnh đang lắc lư, ánh đèn mê ly, ‘tiếng động lớn’ thanh âm huyên náo, đến nỗi đã nửa đêm lại nổi lên một trận cao trào lần nữa.
Mạc Nhiên và Lâm Sanh dựa vào lan can tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-nhu-cu/58133/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.