Ngày gặp mặt bố của Mạc Nhiên sắp đến. Mặc dù có Mạc Nhiên an ủi và che chở, nhưng mấy ngày này Ôn Hinh vẫn cảm thấy lo sợ và bất an.
Mạc gia, vừa nghĩ tới Ôn Hinh lại không nhịn được hồi hộp.
Mấy đời lăn lộn trên thương trường mới mang lại cuộc sống xa hoa cho gia tộc. Sau khi ve hào nhoáng bị thời gian vùi lấp, gia tộc Mạc Thị càng trở nên huyền bí.
Lúc trước người nắm quyền hành của Mạc gia là bố Mạc Nhiên, trải qua cuộc khủng hoảng lúc trước, bây giờ người nắm quyền là Mạc Nhiên.
Ôn Hinh ngẩn ngơ xoay chiếc điện thoại di động trong tay.
Bố của Mạc Nhiên…Không điềm đạm nho nhã như bố cô, bố của Mạc Nhiên là người lạnh lùng nghiêm khắc, người như vậy mỗi lần gặp phải Ôn Hinh đều cảm thấy thấp thỏm lo sợ, hôm nay cảm giác này lại càng đậm.
Cô phải làm gì đây?…
Đang lúc ngẩn ngơ, điện thoại trong tay cô vang lên.
Là một số lạ.
Ôn Hinh nghi ngờ nhận máy, “A lô, ai vậy ạ?”
Giọng nói trầm thấp mộc mạc của một người đàn ông trung niên truyền đến, “Tiểu Hinh, ta là bố của Mạc Nhiên.”
Động tác của Ôn Hinh có chút cứng ngắc, giống như không thể tin nổi, “Chú Mạc?”
“Ừ. Tiểu Hinh, con có thời gian không? Chúng ta gặp nhau một chút.”
Ôn Hinh do dự một chút, lên tiếng “Vâng.”
Sau đó chú Mạc nhắn địa chỉ, trước khi cúp điện thoại, ông nói một câu, “Chú hi vọng chỉ mình cháu tới.” Nói xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-nhu-cu/3187762/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.