Tần Mạc nói ngày hôm sau muốn đến thăm Nhan Lãng.
Tôi dự cảm nếu đời này Chu Việt Việt có cơ hội gặp TầnMạc một lần, thì nhất định chỉ có thể phát sinh vào ngày mai, vì thế định giúpcô ấy một tay.
Tôi nói: “Chu Việt Việt, nói cho cậu một tin tốt, ngàymai Tần Mạc tới thăm Nhan Lãng, nếu cậu không phải lên lớp thì đến đây đi, maymắn còn có thể chụp cùng anh ta một bức ảnh.”
Cô ấy nói: “Ai?”
Tôi nói: “Tần Mạc, kiến trúc sư mà cậu sùng bái đãtừng được chụp trên bìa tạp chí, đại kiến trúc sư Tần Mạc.”
Chu Việt Việt sợ hãi nhìn tôi chăm chú, tôi nghĩ nhấtđịnh cô ấy bị tin vui làm cho ngơ luôn rồi.
Một bác sĩ mặc áo blouse trắng đi qua chúng tôi, bịChu Việt Việt giữ lại. Tôi nghĩ cô ấy cũng quá kích động rồi, giây tiếp theongàn lần xin đừng bổ nhào vào người tôi là được.
May mắn là Chu Việt Việt không làm thế.
Chu Việt Việt nói: “Bác sĩ, có thể đưa cô gái này đisiêu âm được không?”
Tôi đang nghĩ chuyện này thật rối rắm, tại sao lại đưatôi đi siêu, cô ấy lập tức thêm vào một câu: “Siêu âm rồi có thể phát hiện đầuóc có vấn đề không?”
Tôi tức giận đạp cho cô ấy một cái.
Đêm khuya, thuốc gây mê tan dần. Nhan Lãng đau tỉnhlại, rên hừ hừ một lát, tôi ôm nó vào trong ngực cho đến sau nửa đêm nó mới ngủlại, vẫn không hề khóc một tiếng, thắng bé kiên cường hơn so với tưởng tượngcủa tôi nhiều.
Tuy rằng không tin Tần Mạc sẽ đến thăm Nhan Lãng,nhưng ngày hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-la-doa-hoa-hai-lan-no/55629/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.