Đến ngày thứ ba, dự cảm của tôi được nghiệm chứng, khitôi đang ăn cơm chiều với Nhan Lãng, thứ khiến tôi cảm thấy bất an tiếp đấtthành công, chính là… Chu ViệtViệt.
Chu Việt Việt thần sắc suy sụp xuất hiện ở trước mặttôi, liếc mắt nhìn đồ ăn trên bàn một cái, tự giác mở bếp lấy bát đũa, sau khiăn xong lại tự rót một chén nước sôi, cầm cái chén ra phòng khách ngồi thậtlâu. Nhan Lãng thấy Chu Việt Việt bất thường như thế, không tiện đùa giỡn, cơmnước xong trở về phòng nghiên cứu đề Olympic Toán, nhưng lại thường xuyên lấycớ uống nước để ra ngoài ngó nghiêng tình huống. Tôi ngồi cạnh Chu Việt Việt,lòng đoán già đoán non, nhớ đến lúc đó cô ấy cùng Hà đại thiếu thảo luận vấn đềđịa lý, con người Hà đại thiếu nghiêm túc, có lẽ là hai người bất đồng quanđiểm, cô ấy thẹn quá hóa giận đánh Hà đại thiếu người ta một trận, theo tìnhhình này, quá nửa là đánh đến nỗi vào viện rồi.
Chu Việt Việt trầm mặc rất lâu, cúi đầu uống nước, mộtlúc lâu sau rốt cục nói ra câu đầu tiên: “Mình đã xử Hà Tất mất rồi.”
Tôi nghĩ quả nhiên là thế, rất phối hợp mà ồ lên mộttiếng, bình tĩnh đợi câu sau, chuẩn bị lắng nghe xem cô ấy đánh Hà đại thiếuthành cái dạng gì.
Chu Việt Việt ôm mặt rên rỉ một tiếng: “Mình cũngkhông muốn thế, là hắn kích động mình trước, nói hai năm qua mình không có bạntrai, nói lên rằng trong lòng mình vẫn nhớ đến hắn, vẫn đang đợi hắn, so sánhmình với cái cô, đúng rồi, cái cô khóc đổ Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-la-doa-hoa-hai-lan-no/3029245/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.