Kỷ Uyển Diễm mới vừa chuyển đến Linh Lung Các, toàn bộ đồ vật trong phòng đều thuộc khố phòng đều có sổ sách ghi chép lại, không được tuỳ tiện làm hỏng. Từ ma ma nhìn Tam cô nương một cước liền đá vỡ bình sứ Thanh Hoa có giá trị xa xỉ, không cần phải nói đến có bao nhiêu đau lòng, nhưng đối với Kỷ Uyển Thanh cường thế, bà lại không dám nói gì ở ngay trước mặt nàng ta. Đang do dự, không biết nên làm thế nào mới tốt thì đã nghe thấy Kỷ Uyển Diễm bình tĩnh mở miệng nói một câu:
"Đi gọi nha hoàn thô sử đến dọn dẹp, đừng để mảnh sứ cứa vào người Tam cô nương."
Kỷ Uyển Thanh lạnh lùng khẽ hừ một tiếng, bước ra ngưỡng cửa, quay đầu nhìn mảnh sứ vỡ vụn rơi đầy đất, trong lòng nghĩ đến dáng vẻ lúng túng của Kỷ Uyển Diễm khi thỉnh tội với Tam phu nhân, tâm tình liền tốt lên một chút. Ánh mặt trời chiếu lên mặt nàng ta, làm lộ rõ vẻ mặt kiêu căng vui vẻ, ánh mắt khiêu khích nhìn Kỷ Uyển Diễm, trong mắt dường như viết 'Ngươi có thể làm gì được ta'. Kiếp trước, đối với sự khiêu khích của nàng ta, Kỷ Uyển Diễm trước sau như một nhẫn nại nhiều hơn là nổi giận. Nhưng đời này, đối diện với ngôn ngữ cùng hành vi cay nghiệt của Kỷ Uyển Thanh, trong lòng Kỷ Uyển Diễm không hề gợn sóng, bởi vì nàng biết rõ kết cục sau này của Kỷ Uyển Thanh. Giống như phải đối mặt với một bệnh nhân mắc bệnh nan y vậy. Nếu như không có huyết hải thâm cừu thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-hoa-le-cua-my-nhan/1843353/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.