Ngồi ở trong xe ngựa, Kỷ Uyển Diễm dặn dò Lục Hoàn, chuyện chứng kiến hôm nay, một câu cũng không được nói cho người ngoài, kể cả Hương Cẩm. Lục Hoàn mặc dù không hiểu vì sao phải làm vậy, nhưng lại hiểu rõ người mình cần trung thành là ai. Chỉ có đi theo Tứ cô nương, nàng mới không cần quay trở về khoảng thời gian làm các công việc thô sử kia, cũng hiểu mình có ngày hôm nay là nhờ có ai, nên từ sớm đã quyết định vì Tứ cô nương mà làm trâu làm ngựa .
Huống chi cô nương cũng không để cho nàng làm trâu làm ngựa, chỉ bảo nàng không được nhiều chuyện mà thôi.
Về đến phủ, Kỷ Uyển Diễm đi Tùng Hạc Viện trước, hồi bẩm với lão thái quân, hơn nữa đem cây cầm và mấy cầm phổ mà Lưu lão tiên sinh tặng nàng đến trước mặt lão thái quân, chỉ nói là bài tập mà lão tiên sinh giao cho, cũng không nói đây là bảo vật vô giá do chính tay lão tiên sinh làm ra. Lão phu nhân chỉ cho là cây cầm bình thường, tuy thoạt nhìn trông có vẻ tốt, nhưng cũng không vì một cây cầm mà gây khó xử với Kỷ Uyển Diễm.
Sau khi nói vài câu, lão thái quân liền cho Kỷ Uyển Diễm về nghỉ ngơi.
Hương Cẩm đang cắn hạt dưa ở dưới mái hiên, trông thấy Kỷ Uyển Diễm trở lại, liền vội vàng đem hạt dưa giấu ở trong túi nhỏ mang theo bên người, sau đó đi lên nghênh đón, mỉm cười nói:
"Cô nương đã trở lại? Bên ngoài lạnh lắm. Cô nương mau vào phòng, để nô tỳ đi pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-hoa-le-cua-my-nhan/1843352/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.