Bộ Liên Hoa ho nhẹ một tiếng đánh vỡ xấu hổ: "Ngươi tối hôm qua...Ngủ ngon giấc không?"
Nhớ tới ngày hôm qua chính mình vuốt ngực y ngủ, A Lan cọ mũi, ỷ vào y nhìn không thấy, làm cái mặt quỷ: "Ngon, rất ngon, đây là chỗ ở của ngươi hả? Chúng ta ở Kinh Lang bao lâu?"
"Xem tình huống" Bộ Liên Hoa nói "Nơi này là nơi ám môn phụ trách truyền tin cho ba châu phía nam và cùng Tiểu Thất... Lâu Ngọc đóng giữ phía bắc Nhạn Nam Quan theo lệnh chủ công, chúng ta khi nào hồi kinh đều phải chờ chủ công an bài. Ngươi tối hôm qua ngủ ở đâu?"
Y nhanh chóng chuyển đề tài, A Lan thuận miệng phun hai chữ: "Trên giường" Sau đó lập tức bịt kín miệng, hối hận mình lanh mồm lanh miệng.
"...Ừ" Bộ Liên Hoa gật đầu "Bảo sao trên giường có mùi bánh thiên tô, ngươi vậy mà không chừa lại cho ta."
A Lan nâng cánh tay ngửi ngửi, bụng kêu rột một tiếng, sắc mặt nàng quẫn bách, vội vàng la lớn: "Ai nha công tử ngươi đói bụng rồi?"
Bộ Liên Hoa nở nụ cười, gật đầu: "Đi thôi, mang ngươi đi ăn cơm" Bước chân y ổn định, xuyên qua viện tử quanh quanh co co, đẩy ra cửa nhỏ bên cạnh.
A Lan theo sau thăm dò, ngạc nhiên nói: "Đây lại là nơi nào?" Bên này là một cái viện khác, đập vào mắt đều là binh sĩ mặc giáp nhẹ nhàng, an tĩnh trầm mặc, nghiêm chỉnh huấn luyện.
"Lâu Ngọc ở nơi này, ngươi đã gặp qua hắn."
"Ừm, con người rất tốt."
Bộ Liên Hoa chỉ vào nhà bếp một bên, cười bảo:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-giang-son/1021248/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.