Nguyễn phó tướng và muội muội ngồi xổm ở gốc na ngoài viện, chờ đợi suốt một canh giờ hai người trong phòng mới mở cửa đi ra.
Trịnh tướng quân đi trước mặt mày phơi phới như thăng quan tiến chức, Liên Cẩm lẽo đẽo theo sau ngượng ngùng đỏ mặt cúi đầu chẳng nhìn ai. Trời ơi, còn cả bàn tay hai người đang đan vào nhau kia nữa.
Uyển Nhu phấn khích lao tới chặn trước mặt hai người, ú ớ một hồi mới hỏi xong một câu:
“Có chuyện gì xảy ra thế này?”
Trịnh tướng quân đang vui vẻ nên cũng không để ý đến mấy chuyện thế này. Hắn hào sảng đáp:
“Chẳng có chuyện gì cả, chỉ là ta và A Liên vừa định chuyện chung thân mà thôi”.
Liên Cẩm càng cúi đầu thấp hơn, nấp hẳn sau lưng người nào đó.
Uy lực của câu trả lời này không chỉ đủ sức công phá khiến Uyển Nhu đờ đẫn mà Nguyễn phó tướng đang chạy tới cũng sững người một lúc.
Dù gì cũng là bạn thân của cô nương nhà mình, Trịnh Minh Khải rất có kiên nhẫn chờ nàng bình tĩnh lại.
Phản ứng ngay sau đó của Uyển Nhu là xộc ra sau lưng hắn xách Liên Cẩm ra ngoài, hỏi dồn hỏi dập:
“Nàng giải thích rõ ràng cho ta đi, chuyện này là sao chứ?”
Liên Cẩm lúng túng nhìn nàng:
“Thì như tướng quân đã nói thôi mà”.
Uyển Nhu vò đầu bứt tai: “Thì ý ta là tại sao hôm qua nàng còn nói hai người không có gì, bây giờ chỉ mới một canh giờ trôi qua hai người lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-thang-ap-u-tinh-nong/3215875/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.