Phòng Lục Ly, sạch sẽ ngăn nắp.
Anh tuy rằng hiếm khi trở về căn nhà này, nhưng dì giúp việc thường xuyên tới đây, Lục Ly không ở nhà một tuần sẽ tới ba lần, Lục Ly lúc ở nhà, mỗi ngày đều sẽ tới thu dọn đồ đạc.
Lục Ly biết nấu cơm, nhưng không thích rửa bát, cho nên dì giúp việc sẽ tới dọn dẹp.
Xuyên qua từng tầng của rèm cửa sổ, ánh mặt trời chiếu vào căn phòng của Lục Ly, từ sau khi nhận được nhiệm vụ của hệ thống, Nguyễn Nhuyễn liền lợi dụng ưu thế đôi chân ngắn của mình, bắt đầu từ từ bò lên phòng, dùng móng vuốt, chậm rãi đẩy ra từng cửa của từng gian phòng.
Thẳng đến khi đẩy ra phòng cuối cùng của hành lang, Nguyễn Nhuyễn mới nhìn người đang nằm bên trong.
Vòng sáng nhàn nhạt rơi trêи sàn nhà, phá lệ chói mắt mê người.
Bên trong căn phòng vốn chỉ có tiếng hít thở nhẹ nhàng, cho đến khi nghe được tiếng ‘Meo’ yếu ớt, ánh mắt Lục Ly hơi giật mình, sửng sốt một lát sau, vén chăn từ trêи giường đứng lên.
Sau khi giẫm lên sàn nhà, Lục Ly mới nhìn về mèo con lông màu trắng đang ngồi ở cửa.
Tầm mắt Nguyễn Nhuyễn nhìn từ dưới lên, trêи người Lục Ly mặc một chiếc áo thun màu trắng, quần màu đen, không biết vì sao, cô thế nhưng cảm thấy có chút tiếc hận.
Không phải nói, đàn ông đều ngủ trần sao? !
Làm sao đến nam thần của mình, liền ăn mặc kín mít như vậy?
Tầm mắt Nguyễn Nhuyễn vẫn luôn dừng ở bụng Lục Ly, cô thật sự rất muốn biết, dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-va-meo-cua-anh-ay/155203/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.