Edit: nguyetvu137
Beta: Kỳ Vân -alesrisann-
Thượng Dật Cảnh cảm thấy con mẹ nó Hoa Khâm chắc chắn là có bệnh, còn là bệnh không nhẹ.
Dáng vẻ tối qua rõ ràng là hận không thể bóp chết hắn, kết quả sáng hôm nay lại nói "Sau này ngủ ở đây với tôi."
Nếu như không phải trên cổ còn truyền đến từng cơn đau nhức, Thượng Dật Cảnh thật sự đã bị bộ mặt lạnh của Hoa Khâm lừa gạt.
Cho dù trong lòng không vui từ lúc tỉnh dậy, nhưng hắn cũng chỉ có thể nghe Hoa Khâm dặn dò dì Thanh dọn đồ, đến nửa quyền lên tiếng cũng không có.
Thượng Dật Cảnh cảm thấy loại người này thật phiền.
Trừ việc ghét bỏ Hoa Khâm, hắn còn vô cùng khó chịu đối với việc hai nam nhân ngủ chung với nhau.
Nhưng hắn lại không để ý là bây giờ hắn chỉ là một đứa nhỏ mười tuổi, vẫn như cũ cho rằng mình là một người trưởng thành.
Hoa Khâm phân phó xong tất cả, vừa nghiêng đầu, liền thấy Thượng Dật Cảnh đang ngẩn người.
Gần đây, hình như hắn rất hay thất thần.
Đôi mắt Hoa Khâm sâu thẳm lại.
Cô đi qua giữ chặt tay Thượng Dật Cảnh, sau đó kéo hắn đi xuống lầu.
Bây giờ là giờ cơm trưa, thức ăn cũng đã bày xong trên bàn.
Hoa Khâm vẫn ngồi xuống vị trí cũ, thả tay Thượng Dật Cảnh xuống.
Ghế bên cạnh đã kéo ra, Thượng Dật Cảnh hơi khựng lại, suy nghĩ một lát rồi vòng qua Hoa Khâm ngồi trở về vị trí cũ...
Nơi đó cách Hoa Khâm rất xa.
Ai ngờ, hắn mới bước qua một bước, Hoa Khâm đã nắm chặt cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-thieu-nien-ac-ma-cam-thu-nhe-treu-choc/104986/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.