Edit: Tử Đằng
Động tác đột ngột này của Diệp Sơ Dương không làm cho Diệp Tu Bạch có phản ứng gì lớn.
Chỉ là khi Diệp Sơ Dương động tới bả vai anh, thì anh cơ hồ theo bản năng hơi rụt lại một cái.
Tuy rằng đó đơn giản chỉ là một động tác nhỏ nhưng lại khiến Diệp Sơ Dương chú ý.
Sức quan sát của Diệp Sơ Dương vốn dĩ rất xuất sắc. Ngay từ lúc nhìn thấy Diệp lão gia đánh một trượng lên vai Diệp Tu Bạch, Diệp Sơ Dương liền hết sức lo lắng.
Bây giờ Diệp Tu Bạch đứng trước mặt cô, tuy bên cạnh không có Diệp lão gia nữa, nhưng nếu như cô không kiểm tra vết thương trên vai chú út nhà mình xem qua một chút, thì thật không thể nào nói nổi.
Kết quả cô vừa mới chạm tay vào một cái, phản ứng của đối phương đã liền chứng minh hết thảy.
Diệp Sơ Dương im lặng lùi về phía sau một bước, sau đó khoanh tay, ngước mắt lẳng lặng nhìn Diệp Tu Bạch.
“Có phải nếu như cháu không phát hiện ra, thì chú vĩnh viễn muốn dấu cháu đúng không?”
Hai người lớn lên cùng nhau lâu như vậy, đối với tính cách của Diệp Tu Bạch, Diệp Sơ Dương đã quá biết.
Cũng không biết có phải khi còn nhỏ tính cách đó đã ảnh hưởng hay không, Diệp Tu Bạch luôn luôn thích im lặng trầm mặc, không thích đem những chuyện vui sướng thống khổ của mình kể cho người khác nghe.
Anh càng thích im lặng ngồi trong góc phòng mà gặm nhấm vết thương, hoặc tự vui một mình.
Cho nên khi Diệp Sơ Dương nói ra những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1377095/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.