Edit: Tử Đằng
Kỳ thực sự việc lúc này, cũng coi như là điềm báo trước.
Ít nhất thì cũng là Diệp lão gia cảm thấy như vậy.
Ngay từ lúc biết được động thái của Diệp Tu Bạch, ông thực nghi hoặc. Ông không hiểu vì cái gì mà Diệp Tu Bạch lại đem toàn bộ cổ phần mình sở hữu chuyển sang tên của Diệp Sơ Dương, thậm chí đem hết toàn bộ mà không chừa lại cho mình một mảnh.
Về sau, ông còn cho rằng Diệp Tu Bạch sẽ rời đi.
Nhưng nghĩ là vậy, thực tế thì lại không.
Ông thừa sức biết tính cách của Diệp Tu Bạch. Nếu như đối phương đã có sự tính toán cho sự ra đi của mình, tất nhiên sẽ báo trước cho ông biết.
Nhưng hiện tại, Diệp Tu Bạch cái gì cũng chưa nói.
Ngay lúc đó Diệp lão gia còn mơ hồ cảm thấy Diệp Tu Bạch chắc chắn có chuyện gì muốn gạt ông, nhưng ông không nóng vội, ông nghĩ, cái gì muốn biết đến lúc ắt sẽ tự biết thôi.
Chà.
Hiện tại thì biết rồi đấy.
Nhưng cũng bởi vì chuyện tình cảm của con cháu mình.
Diệp lão gia thật là vừa tức vừa buồn cười, “Ta nói con ở sau lưng làm nhiều chuyện như vậy, cuối cùng lại là vì muốn ở bên cạnh tiểu nha đầu mà làm thế, chiến thuật này của con đúng thật là rất trơn tru đấy.”
Diệp Tu Bạch bị Diệp lão gia nhìn trúng tim đen, liền biết đối phương muốn nói với mình cái gì.
Nhưng -----
Tiểu nha đầu?
Đột nhiên nghe thấy một câu như thế, trên mặt Diệp Tu Bạch liền lộ ra vẻ mặt hoảng hốt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1377094/chuong-1226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.