Edit: Tử Đằng
“Cháu cảm thấy quan hệ của chúng ta có muốn giấu cũng không được rồi. Nhưng cái này không phải là do cháu ảo giác đấy chứ.”
Diệp Sơ Dương thật nghiêm túc nhìn chú út nhà mình, đôi mắt đào hoa liền cứ như vậy mà nhìn thẳng đối phương, dường như rất muốn tìm được một biểu tình nào khác trên mặt đối phương.
Nhưng thật đáng tiếc, là không thấy.!
Diệp Sơ Dương sờ sờ mũi, không thể nhịn được nữa, chọc chọc người đàn ông, nhỏ giọng bực bội, “cháu nói chú, vì cái gì mà sao một chút phản ứng cũng đều không có? Chú chẳng lẽ không khẩn trương một chút sao?”
Diệp Sơ Dương trước khi yêu Diệp Tu Bạch, không thể nào hiểu rõ tính cách của anh. Cả ngày chỉ thấy một khuôn mặt nghiêm trang, lạnh lùng. Sau khi yêu rồi, hai người thậm chí còn thường xuyên ở bên nhau, cô mới biết được sự bình tĩnh của cái tên Diệp Tu Bạch này.
Hoặc cũng có thể nói là một người đàn ông tâm cơ.
Vĩnh viễn trên mặt không lộ nửa điểm thanh sắc.
Hiện tại cũng giống như vậy.
Diệp Sơ Dương có điểm thất bại nhìn chằm chằm anh, còn Diệp Tu Bạch lại chỉ nhàn nhạt cười, anh đưa tay xoa xoa đầu nhóc con nhà mình, ánh mắt nghiêm túc, giọng nói trầm thấp, “Sau khi đã xác định sẽ ở bên cậu mãi mãi, tôi cũng đã nghĩ kỹ đến kết quả rồi. Cho nên cho dù chuyện yêu đương giữa tôi và cậu có bị phơi ra, tôi cũng có chuẩn bị.”
Vừa nói, Diệp Tu Bạch vỗ vỗ cái đầu nhỏ của cô, “Không có gì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1377047/chuong-1179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.