Chương trước
Chương sau
Edit: Tử Đằng
Sau khi xem xong, Diệp Tu Bạch hơi hơi nheo đôi mắt phượng dài.
Một lúc lâu sau không thấy Diệp Tu Bạch nói câu nào, Diệp Sơ Dương theo bản năng quay đầu nhìn lại, lại đột nhiên bị anh nắm lấy cằm.
Diệp Sơ Dương chớp chớp mắt, đôi mắt to vô tội nháy mắt đối diện Diệp Tu Bạch, “Chú làm gì vậy?”. Đột nhiên bị giữ cằm như vậy, cô cảm thấy hơi bức bí.
Diệp Tu Bạch đại khái cũng đoán được Diệp Sơ Dương đang nghĩ gì.
Anh nhìn nhóc con trước mặt, hơi hơi câu môi “Nhìn xem mắt cậu có ngôi sao hay không.”
Giọng nói rơi xuống, Diệp Sơ Dương liền cạn lời trợn mắt. Lại còn tìm trong mắt cô xem có ngôi sao hay không. Diệp Sơ Dương còn nghĩ Diệp Tu Bạch là đang nhìn xem trong mắt cô có tròng trắng với tròng đen hay không.
Ai ngờ -----
Thiếu niên đảo mắt một vòng, sau đó lại chống tay lên ngực Diệp Tu Bạch, thân mình dướn lên, chóp mũi chạm vào mũi đối phương, hai đôi mắt thẳng tắp đối diện nhau.
Với cự ly quá gần như thế, Diệp Sơ Dương tâm trạng rất tốt nhướng mày, đáy mắt như có những ngôi sao hiện lên, cô nhỏ giọng lên tiếng hỏi “Vậy trong mắt cháu có ngôi sao hay không?”
Trong lòng Diệp Tu Bạch ý vị không rõ ràng, kêu một tiếng, anh cũng đem thân mình dướn dướn lên, mượn cơ hội này thuận lợi đem Diệp Sơ Dương ôm vào trong lòng.
Sau đó, anh nhẹ nhàng nhếch nhếch khóe miệng, anh cười nhẹ một tiếng, nói “Trong mắt cậu chỉ có tôi.”
Diệp Sơ Dương: “......”
Một câu như vậy rơi xuống, Diệp Sơ Dương trong lúc nhất thời thật sự không biết nên nói cái gì, cả người đều rơi vào trầm mặc.
Quá rồi, quá lắm rồi. Haha
Cô nhìn chút út hiện tại thật là không thể nói thêm được lời nào. Đôi khi Diệp Sơ Dương thậm chí còn tò mò không biết chú út mình rốt cuộc là cấu tạo như nào nữa. Trước đây còn giả bộ cao cao tự tại, sau lưng lại vô cùng hiểu biết các loại câu thả thính, yêu đương các kiểu, cho nên sau khi yêu cô mới bộ lộ hết tài năng đến vậy.
Vậy mà vẫn hay nói, chỉ yêu duy nhất một người?
Không có khả năng à!
Mặc kệ dù là thế nào đi chăng nữa, Diệp Sơ Dương vẫn không ngại mà muốn dựng thẳng ngón cái lên với chút nhà mình.
Diệp Sơ Dương nhìn chằm chằm Diệp Tu Bạch nửa ngày, cuối cùng vẫn chỉ có thể cảm thán một tiếng, “Chú thắng, chú thắng!”
Kiểu thả thính này người bình thường thật là không thể nào so sánh nổi.
Đối với việc này, Diệp Tu Bạch chỉ nhàn nhạt câu môi, sau đó đưa điện thoại nhét vào trong tay Diệp Sơ Dương, “Người này sức quan sát không tồi, đầu óc cũng đủ thông minh, lại còn biết những sự đối lập trong những lần phát sóng trực tiếp.>”
Nghe vậy, Diệp Sơ Dương điên cuồng gật đầu tỏ vẻ tán đồng.
Vừa rồi cô cũng tự mình click mở hai cái video, thật sự là tự cảm thấy đôi mắt mình cay siêu cấp.
Khi Diệp Sơ Dương xem đến video trước kia, từ giọng nói có thể thấy rõ ràng cô không thích cái tên Diệp Tu Bạch này lắm.
Kỳ thật cũng không phải là kiểu không thích mà chỉ đơn thuần là khi nhắc đến người ta thì mặt không có cảm xúc mà thôi.
Nhưng ở cái video sau lại hoàn toàn khác.
Chỉ cần nhắc đến đối phương, trong mắt Diệp Sơ Dương đều tràn đầy ý cười. Nhìn thấy một mà ý cười như vậy, Diệp Sơ Dương cũng thấy nổi da gà.
Diệp Sơ Dương: “.....”
Nhưng dù nói thế nào đi nữa, bên ngoài cô và Diệp Tu Bạch vẫn là quan hệ chú cháu, anh bạn blogger này dám đem chuyện chỉ ra rõ ràng như vậy, thật cũng đúng là lớn mật.
Lớn mật đến nỗi làm nhiều người vô cùng kính nể.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.