Edit: Cao Hoa
Chỉ là, trong khoảnh khắc tiếp theo, một sự kiện rất xấu hổ đã xảy ra.
Nụ cười trên mặt nhà sư vẫn chưa được hé ra hoàn toàn. Ông ra thấy một luồng sáng trắng mãnh liệt đột ngột phát ra từ cơ thể của Diệp Sơ Dương, luồng sáng ấy thực giống như ban ngày, thiếu chút nữa lóe mù đôi mắt của tên hòa thượng.
Luồng sáng trắng phát ra từ trên người Diệp Sơ Dương, liền đem hết những luồng khí màu đen chứa oán khí cùng sát khí kia mà cắn nuốt không còn một mảnh.
Nhìn thấy màn này hai nhà sự sợ ngay người.
Cảnh tượng như vậy vốn không nên xuất hiện ở cái thời khắc này.
Đối lập với vẻ hết sức kinh ngạc của hai nhà sư, là vẻ bình tĩnh vô tội của Diệp Sơ Dương. Cô dùng tay trái búng búng quần áo trên người, sau đó tỏ ra chán ghét nhíu mày, “Thối vãi.”
“Ngươi....” nhà sư nuốt nước miếng, nhìn về phía Diệp Sơ Dương, ánh mắt từ khinh thường cùng trào phúng biến thành hoảng sợ.
Thấy vậy, Diệp Sơ Dương chỉ cười nhạt.
Cô từng bước từng bước đi đến trước mặt, tiếng nói mang theo vài phần ý cười, “Nói giỡn chứ, nếu như tôi có thể bước vào nơi này, các ông lại cho rằng tôi là người thường ư? Thật đúng là, cho rằng mình là độc nhất vô nhị, thiên hạ đệ nhất ư? Có phải hay không vậy, chẳng lẽ đây là bức đến ngu người à?”
Diệp Sơ Dương cười nhạo một tiếng, không chút do dự cướp cò, bả vai hai nhà sư liền bị trúng một viên đạn. Rồi cô gõ gõ khuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376628/chuong-760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.