*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng nghĩ kỹ lại, việc anh ấy tức giận như vậy là bình thường. Nếu không, cái gọi là tình anh em đồng đội này thực sự là mang cho chó ăn rồi.
Nghĩ đến điều này, Diệp Sơ Dương nhếch nhếch khóe miệng. (kiểu cười nhếch mép)
Thành Khải Uyên ngồi đối diện, sau khi nghe Diệp Sơ Dương nói, thần sắc trên mặt liền trở nên khó coi.
Hắn hít một hơi thật mạnh, mở miệng dò hỏi, “Cửu thiếu lúc nào rảnh có thể cùng đi xem chứ?”
Diệp Sơ Dương trầm ngâm một chút, “Đi luôn đi, dù sao tôi cũng không có việc gì cần làm.”
Mấy ngày nay Diệp Sơ Dương không có bất kỳ thông báo nào, hơn nữa Diệp Tu Bạch cũng không ở lại, cả ngày chỉ có ăn với ngủ, không thể nhàn hạ hơn.
Lúc này đã có việc để làm, đương nhiên Diệp Sơ Dương sẽ không tha. (không bỏ qua)
Thành Khải Uyên không ngờ rằng Diệp Sơ Dương lại hành động luôn như thế. Sau khi nghe những lời nói của đối phương, sắc mặt anh trở nên tốt hơn một chút.
Quyết định đi gặp đồng đội của Thành Khải Uy, ánh mắt của Cát Trung Thông có phần hiểu ý rời đi.
Cuối cùng, Diệp Sơ Dương cùng Thành Khải Uyên đã đến một khu nhà nhỏ.
Đó là một ngôi nhà nhỏ đã cũ nát.
Diệp Sơ Dương đứng dưới chân tòa nhà một lúc cũng không di chuyển, hành động đó làm Thành Khải Uyên sửng sốt một chút. Ngay sau đó nghĩ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376556/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.