Nghe lời nói có chút kì quái của Diệp Tu Bạch, Lục Cảnh Hoành bỗng không biết nên nói thêm gì nữa.
Anh ta trầm lặng nhìn đối phương một hồi, nhướng mày hỏi: "Tiểu Cửu nhà anh thích đàn ông, sao anh không quản?"
"Không quản nổi." Diệp Tu Bạch đáp.
Tuy thời gian thân thiết với Diệp Sơ Dương không được dài cho lắm, nhưng Diệp Tu Bạch đã mò mẫm kĩ càng tất cả tính cách của thiếu niên ấy.
Diệp Sơ Dương trông bề ngoài hơi cởi mở phóng túng, trông không quan tâm đến bất cứ chuyện gì. Nhưng thực tế gan to, tỉ mỉ tinh tế, có thù tất báo, cứng đầu chết đi được.
Cuộc đua lần trước với Cra, Diệp Tu Bạch lấy được tài liệu quay phim của Diệp Sơ Dương và Trâu Đực.
Trong đoạn phim không thấy rõ được nét mặt và biểu cảm của Diệp Sơ Dương, nhưng cách nhau một màn hình Diệp Tu Bạch vẫn có thể cảm giác được tâm trạng khi đó của Diệp Sơ Dương…
Bằng mọi giá phải húc Trâu Đực xuống.
Diệp Tu Bạch nghĩ, nếu thực sự anh tìm phụ nữ cho thằng nhóc nhà mình, có thể anh chẳng được yên ổn ăn cơm nữa đâu.
Những phi vụ làm ăn thua lỗ này anh tuyệt đối không bao giờ làm.
Nghĩ vậy, anh gật đầu như chốn không người.
*
Diệp Sơ Dương và Lục Diệc Nhiên đứng cạnh nhau trong quảng trường, trước mặt là một chiếc túi to đựng hơn nửa đống đá thô.
Lục Diệc Nhiên tựa thân hình nhỏ bé vào người của thiếu niên, lau mồ hôi trên trán, vừa thở vừa kêu gào: "Sau này em nhất định học cậu rèn luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376024/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.