Tại sao?
Tại sao trong miếng phế liệu lại có phỉ thúy pha lê?
Nên hiểu rằng phỉ thúy loại pha lê tốt hơn nhiều so với loại băng. Những khối đá thô thường ngày dù có to cũng chẳng có cơ hội cất giấu pha lê bên trong.
Bây giờ thì tốt rồi, phế liệu của ông cũng có thể cắt ra phỉ thúy.
Và, chỉ năm trăm đồng đổi lấy mấy trăm ngàn.
Trái tim của ông chủ lại một lần nữa vỡ tan tành, không thể nào chắp vá thêm được nữa.
Diệp Sơ Dương và Lục Diệc Nhiên lúc này đương nhiên không biết được tâm trạng phức tạp của ông chủ, hiện hai người đang càn quét điên cuồng những khối đá thô vừa mắt được bày bán ở các gian hàng.
Sau nửa giờ đồng hồ ngắn ngủi, trong tay Lục Diệc Nhiên vác theo một túi da rắn, trong đó chứa đầy các loại đá thô lớn nhỏ.
Diệp Sơ Dương khoanh tay đứng ở bên cạnh, ung dung dõi nhìn cậu nhóc đang khoe khoang mình có sức lực mạnh mẽ không cần người khác giúp đỡ vẫn có thể vác túi đá thô rời khỏi.
Vầng trán của Lục Diệc Nhiên vã đầy mồ hôi hột, cả người thở hổn hển như con chó bị nóng sắp chết trong buổi trưa mùa hè.
Dõi nhìn hơn nửa ngày trời, rốt cuộc không chịu đựng được nữa thì Diệp Cửu thiếu mới cười lên tiếng hỏi: "Sao nào, có cần tôi giúp đỡ không?"
"Không cần!" Hai chữ, cậu nhóc trả lời vô cùng rõ vang.
Lục Diệc Nhiên đứng thẳng lưng, sau đó chống nạnh thở dốc. Sau khi thở xong, Diệp Sơ Dương bèn thấy nó móc điện thoại ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1376023/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.