Liên tiếp mấy ngày sau đó, ngày nào Túc Nhất cũng chủ động dùng nồi cơm điện của Diệp Sơ Dương nấu cơm cho Tam gia nhà anh ta.
Túc Nhất có một đợt nghi ngờ cái nồi cơm điện này có khả năng ẩn chứa bí mật gì đó. Nhưng mấy lần anh ta kiểm tra đều chẳng phát hiện ra cái gì bất thường cả.
Ba ngày sau, giương mắt nhìn dưa muối trong tủ lạnh của Tam gia nhà mình sắp hết sạch, Túc Nhất cuối cùng cũng không ngồi yên được nữa.
Tại đoàn làm phim.
Diệp Sơ Dương mặc trên người bộ vest màu trắng, trong tay cầm ly rượu vang nói cười vui vẻ với thanh niên đứng bên cạnh.
“Tạ công tử càng ngày càng xuất sắc.” Thanh niên khẽ cười hàn huyên.
Nghe xong, Tạ Mục Hàm cười nhẹ.
Hai năm rồi, anh ta bò ra từ địa ngục, một lần nữa trở lại thân phận của đại thiếu gia nhà họ Tạ.
Và tất cả những cái này đều phải cảm ơn anh họ của anh.
Đang nghĩ miên man, đột nhiên thị tùng bước tới bên cạnh anh, nghiêng người khẽ nói một câu.
Trong khoảnh khắc đó, nụ cười trên khuôn mặt Tạ Mục Hàm bỗng trở nên cứng đơ, ly rượu vang trong tay anh đột ngột rơi xuống đất, rượu bắn văng tung toé trên tấm thảm màu tối không để lại chút dấu vết nào.
“Cậu nói lại lần nữa xem.” Tạ Mục Hàm đột nhiên ngước mắt lên, khuôn mặt vốn thong dong bình thản như vầng trăng sáng trước cơn gió nhẹ bỗng trở nên nhăn nhó. Đôi mắt của chàng trai trẻ tuổi bỗng chốc hằn đỏ những tia máu tựa như ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1375941/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.