Vì thế...
Diệp Sơ Dương sao có thể thiếu tiền được.
Trong đầu Ôn Phi Vũ toàn là dấu hỏi chấm, có điều anh vẫn không lên tiếng thắc mắc.
Diệp Sơ Dương thấy đối phương không tiếp tục nói nữa liền giơ tay cầm lấy chiếc ghế gấp, vẫy tay chào người thanh niên: "Hôm nay cám ơn anh nhé. Sớm về nhà nghỉ ngơi đi, mai tôi sẽ tới đúng giờ."
"A? Ờ, được! Vậy đại sư cũng về nghỉ ngơi nhé."
"Ừ."
***
Trên đường từ bãi đậu xe về tới Cảnh Uyển, Diệp Sơ Dương lại vào siêu thị.
Cô không thích mua một đống rau bỏ tích trữ trong tủ lạnh, vì thế cô thà rắc rối một chút, chí ít có rau tươi để ăn, như vậy mùi vị sẽ ngon hơn.
Từ siêu thị về nhà, Diệp Sơ Dương thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, cô lấy điện thoại ra bắt đầu quay lại clip nấu ăn của mình.
Kết quả, vừa mở điện thoại liền nhìn thấy vô số tin nhắn oanh tạc.
Cô hơi sững sờ, nhấn xem tin nhắn.
[Chào bạn, Diệp Thượng, tôi là chủ biên của kênh Món Ngon trang web C0Co, clip bạn gửi lần trước có phản hồi khá tốt, vì thế cho hỏi bạn có thời gian cùng chúng tôi thảo luận một chút về việc ký hợp đồng không?]
[Vẫn là tôi, chủ biên đây! Cho hỏi, bạn có thể đồng ý yêu cầu kết bạn Wechat của tôi không! Làm ơn!]
Diệp Sơ Dương: "..."
Chỉ từ mấy tin nhắn trên có thể thấy vị chủ biên này khá dễ gần.
Nghĩ vậy, Diệp Sơ Dương cũng không vội nấu bữa tối, cô mở Wechat, nhìn thấy tin nhắn yêu cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1375899/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.