"Hi hi, chẳng phải đại sư thích đó sao? So với tính mạng của tôi, chiếc xe này không đáng là gì."
Ôn Phi Vũ suy cho cùng cũng là người biết điều.
Thiếu niên trước mắt không chỉ cứu mạng anh, huống hồ mai còn giúp anh giải quyết việc ở nhà. So với ân tình như vậy, một chiếc xe mấy chục triệu có thấm vào đâu.
Mạng không còn là chẳng còn gì, xe không còn thì có thể mua.
Nghĩ vậy thanh niên không hề do dự, cố gắng lấy một tay cho vào túi quần móc chìa khóa xe, muốn đưa cho Diệp Sơ Dương.
Thấy vậy, Diệp Sơ Dương liền lắc đầu: "Giữ lại xe của cậu đi, tôi không có hứng thú."
"Sao cơ?"
Nghe câu trả lời của Diệp Sơ Dương, thanh niên lập tức kinh ngạc chớp chớp mắt.
Quả nhiên!
Đại sư trước mặt này khác hoàn toàn với những thầy bói bình thường.
Anh đã nói xe rất đắt tiền rồi, không ngờ đại sư vẫn không cần? Quả nhiên là đại sư siêu phàm thoát tục coi danh lợi như cỏ rác.
"Có điều, người như anh, chơi xe có kiếm được tiền không?"
"Cũng tạm, chơi tốt đương nhiên có thể kiếm được tiền."
"Được, lần sau dẫn theo tôi nhé, tôi thiếu tiền."
Ôn Phi Vũ: "..." Coi danh lợi như cỏ rác? Siêu phàm thoát tục? Sao mà mặt bị tát nhanh và đau thế.
Trầm ngâm một lúc, người thanh niên vẫn có chút băn khoăn.
Trên thực tế, đám người chơi xe cùng họ đều là con nhà giàu, sở hữu nhiều xe tới nỗi cả bãi đậu xe cũng không để hết. Đại sư muốn tham gia sao?
Vậy chiếc Ferrari của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-quoc-dan-cuu-thieu-xin-thinh-giao-chu-ut-tong-tai-yeu-khong-nao/1375898/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.