Nhưng là chỉ số thông minh cao vút dọa người, còn chỉ số tình cảm lại thấp quá nên mới khiến người ta sợ hãi, anh vươn tay vỗ vai Tần Mặc, chỉ tiếc rèn sắt không thành sắt, nói: “Cậu nên ngang ngược một chút, làm cho gạo nấu thành cơm, cô nàng giúp việc kia có thể chạy được hay sao?”
Tần Mặc vừa rồi còn mơ hồ, lúc này liền tỉnh táo lại, vừa nghe lời nói không đáng tin cậy của Bạch Tiêu, liền cau mày, biết anh ta trước sau gì cũng nói những lời không đứng đắn mà.
Tần Mặc đứng dậy, tay vừa muốn lấy áo vét thì mới nhớ đến, áo khoác đị bị Tô Song Song ngồi lên nên bị anh ném ở phía bên kia.
“Tôi nói cậu nghe, Tiểu Tần, nghe anh họ của cậu cũng không có gì là không tốt, cậu sao lại khó chịu như vậy? Tích cực chủ động một chút.” Bạch Tiêu bị rượu làm cho nhiệt tình, ngồi đằng kia bắt đầu ồn ào.
Tần Mặc rất hối hận vì đã cùng anh ta về đây uống rượu, bởi vì đầu anh bây giờ rất đau, một nửa là vì tác dụng chậm của rượu này quả thật quá lớn.
Còn một nửa, anh trông cậy vào Bạch Tiêu, xung quanh có rất nhiều gái đẹp bao vây, nhưng anh ta nửa điểm cũng không nói câu nào hữu ích, thật sự khiến anh mệt mỏi, anh giao cho người quản gia lái xe, mình thì nhắm mắt lại nghỉ ngơi.
Tô Song Song cầm chìa khóa nhà Tần Mặc xoay quanh, chìa khóa này bỗng nhiên như biến thành củ khoai lang nóng đến độ muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233978/chuong-37-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.