Editor: Xẩm Xẩm
“Cái gì? Khụ khụ...” Tần Dật Hiên vừa nghe, vẻ mặt trắng xanh có chút kích động, anh nghiêng người về phía trước, cùng lúc bắt lấy cánh tay của Tô Song Song, ngay sau đó trên mặt lộ vẻ thống khổ.
“Ba mẹ... như thế nào.... chuyện khi nào?” Tần Dật Hiên lại mở miệng, âm thanh khàn khàn khó nhịn, dường như thừa nhận vừa rồi mình rất thống khổ.
Tô Song Song vừa thấy anh như vậy, vốn dĩ bởi vì kích động mà hai mắt trở nên hồng giờ phút này lại càng dọa người, nước mắt trong hốc mắt cũng lung lay như sắp rơi ra.
“Hai năm trước, ba mẹ xảy ra tai nạn xe cộ...” nghĩ tới chuyện ngày đó, Tô Song Song liền cảm thấy có một loại cảm giác sợ hãi vô cùng lớn bao phủ lấy mình, cả người hơi run rẩy.
Tần Dật Hiên khẽ thở dài một cái, duỗi cánh tay ra, ôm lấy cô vào trong lòng mình, nhẹ nhàng vỗ về phía sau lưng cô, dịu dàng an ủi: “Là anh không đúng, lúc đó nên ở bên cạnh em, khiến cô bé ngốc của anh phải chịu khổ rồi.”
Lúc anh nói chuyện, vẻ mặt đã khôi phục trở nên bình tĩnh như lúc đầu, anh đối với việc ba mẹ Tô chết không hề có chút kinh ngạc nào.
Bởi vì Tần Dật Hiên đã biết từ sớm, ngày anh trở về đó, anh tìm về nhà đầu tiên, liền biết chuyện bọn họ qua đời.
Cho nên giờ phút Tô Song Song nói, anh làm bộ như vô cùng kinh ngạc, để ép cô vào tình cảnh bi thương, khiến cô phóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233728/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.