Editor: Puck
Tần Dật Hiên vẫn đứng sau lưng bọn họ nhìn hai người Tô Song Song và Tần Mặc trêu đùa nhau, mặc dù Tô Song Song nhìn như đang giận Tần Mặc, nhưng động tác và giọng điệu kia, rõ ràng đang làm nũng.
Trong lòng Tần Dật Hiên càng tức giận, thì càng nở nụ cười cưng chiều giống như ánh mặt trời, anh tiến lên phía trước hai bước đi đến bên cạnh Tô Song Song, thò tay nhẹ nhàng dính lấy chút bơ trên bánh ngọt, nhét vào trong miệng, mút ngón tay mình.
Ngón tay thon dài tinh tế dính bơ nhét vào bên trong đôi môi hơi tái nhợt, đầu lưỡi đỏ tươi tạo ra sự tương phản rõ rệt, sự chú ý của Tô Song Song đặt trên Tần Mặc lập tức bị Tần Dật Hiên hấp dẫn rời đi.
Cô chớp chớp đôi mắt, nhìn Tần Dật Hiên, cả mắt đều ngạc nhiên, nhưng ngạc nhiên của cô với Tần Dật Hiên không giống với Tần Mặc.
Tô Song Song đúng là mang chút thẹn thùng với Tần Mặc, còn với Tần Dật Hiên thì chỉ có thưởng thức và tự hào vì mình có một người anh đẹp trai như vậy.
Sao Tần Dật Hiên lại không thể nhìn ra ý nghĩ trong lòng Tô Song Song, mặc dù anh không cam lòng, nhưng anh hiểu được quá nóng vội hấp tấp sẽ hỏng việc, bây giờ có thể chuyển ánh mắt Tô Song Song từ trên người Tần Mặc sang người của mình, coi như đã thành công một bước nhỏ.
“Tần Dật Hiên, cậu về đi, tôi muốn ngủ.” Tần Mặc nói xong nằm xuống, bàn tay to cắm kim kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233679/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.