Ngay khi Tần Mặc muốn cạy mở hàm răng của Tô Song Song ra ngay lập tức thì đúng giờ khắc này, đột nhiên có tiếng đập cửa vang lên, ngay sau đó truyền đến giọng nói của Dương Hinh: "Song Song, anh Tần Mặc, em tới thăm hai người đây, hai người có ở đây hay không vậy?"
Dương Hinh vừa nói dứt câu thì Tô Song Song cũng đã lấy lại được tinh thần. Cô đẩy Tần Mặc ra, chẳng qua là sau khi đã đầy một hồi mà cũng không thể đẩy Tần Mặc ra được,. nhưng cô cũng không dám mở miệng, sợ Dương Hinh ở ngoài cửa nghe được cái gì đó sẽ nghĩ ngợi thêm nhiều chuyện.
Tần Mặc không cần biết tới việc sau khi Dương Hinh biết được chuyện này, mọi việc tiếp đó sẽ như thế nào. Dương Hinh và Bạch Tiêu quả thật là giống hệt nhau, cả hai người này đều làm cho người khác bị mất hứng rất đúng dịp. Tần Mặc còn lưu luyến mãi ở trên cái miệng nhỏ của Tô Song Song không muốn rời đi. Tô Song Song bởi đẩy anh ra không nổi, diễ♦n☽đ♦àn☽lê☽q♦uý☽đ♦ôn nên trên trán cô đã nhanh chóng túa ra một lớp mồ hôi.
Dương Hinh đợi ở bên ngoài trong chốc lát, lại thấy trong phòng không có động tĩnh gì, lại tưởng rằng Tần Mặc và Tô Song Song đi rồi, vội vàng đẩy cửa ra, muốn tiến vào để xác định một chút.
Vào lúc cô đẩy cửa ra thì cũng vừa khéo, trong nháy mắt Dương Hinh liền ngây ngẩn cả người, ngay sau đó cô dùng hai tay bụm lấy mặt xoay người lại, đầu óc rối loạn, lúc này cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233595/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.