"Đây là cái gì vậy?" Tô Song Song cũng không dám đụng tay vào vật kia, chỉ cúi đầu nhìn lướt qua chiếc thẻ vàng đang kẹp ở trên cánh tay của cô, sau đó lại nhìn sang phía Tần Mặc vẻ mặt đầy mờ mịt cộng thêm sự kinh hãi.
Ngay sau đó Tô Song Song liền run run rẩy rẩy nói: "Chẳng lẽ người bạn kia muốn tìm một người không những đến để trông nom nhà cửa, mà còn phải làm thêm một số công việc phục vụ khác nữa hay sao?" Cô nói xong liền nhướng lông mày lên, trên gương mặt càng hiện rõ sự ghét bỏ sâu sắc.
Tần Mặc nhắm mắt lại, hít vào một hơi thật sâu, thật sâu... Sau đó, anh mới mở hai mắt ra, quay đầu nhìn về phía Tô Song Song, duỗi ngón tay thon dài của mình ra, kẹp lấy chiếc thẻ vàng ở trên cánh tay của Tô Song Song.
Anh nhẹ nhàng quơ quơ, ánh mắt của Tô Song Song nhìn theo chiếc thẻ vàng đang chuyển động trên tay của anh, càng thấy không hiểu ra làm sao nữa..
"Tiền mua thức ăn cho chó, mỗi một lần mua sẽ ghi cụ thể vào sổ sách, ok?" Tần Mặc kết thúc câu nói với ngữ điệu lạnh lùng, sau đó lại nhét trả lại chiếc thẻ vàng mình đang cầm trong tay vào chỗ cánh tay của của Tô Song Song.
Tô Song Song vừa nghe thấy như vậy, lúc này mới đưa tay ra, cẩn thận từng ly từng tí, tiếp nhận chiếc thẻ vàng vào trong tay mình. Đây là lần đầu tiên cô được nhìn thấy chiếc thẻ tín dụng quý giá, tinh xảo như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233590/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.