Editor: Mẹ Bầu
Thời điểm Tô Song Song cùng Tần Mặc chạy tới bệnh viện, Bạch Tiêu đã được đưa từ phòng giải phẩu đi vào phòng giám sát những bệnh nặng rồi.
Lục Minh Viễn cùng Dương Hinh cũng đang đứng ở bên ngoài phòng bệnh. Dương Hinh khóc đến mức cặp mắt đỏ kè, thân thể run rẩy gần như đứng cũng không vững nữa. Lục Minh Viễn đứng ở bên cạnh vẫn đang vỗ về Dương Hinh, sắc mặt hết sức khó coi, lộ ra một vẻ tối tăm.
Lục Minh Viễn vừa thấy Tần Mặc đi tới, liền vỗ vỗ vào Dương Hinh, an ủi dỗ dành cô ngồi xuống ở trên ghế, tiếp đó bước nhanh đi về phía Tần Mặc, nghênh đón anh: "A Tiêu bị người ta hạ độc, cũng may được phát hiện kịp thời, mặc dù không bị nguy hiểm đến tính mạng, nhưng mà... Lần này..."
Nói đến lời cuối cùng, nhưng Lục Minh Viễn lại thật sự không nói ra miệng. Anh không thể nghĩ ra nổi, một người luôn luôn khôn khéo như Bạch Tiêu tại sao lại bị lật thuyền (*) đến tam phen nhị lượt như vậy được.
(*) Lật thuyền: câu nói cửa miệng, ý nói bị gặp khó khăn giữa chừng.
"Làm sao có thể bị người hạ độc được chứ, đã điều tra camera giám sát chưa?" Tần Mặc cau mày, sắc mặt nhìn rất khó coi. Anh buông tay của Tô Song Song ra, liếc mắt nhìn sang Dương Hinh, Tô Song Song hiểu ngay, vội vàng đi đến trấn an Dương Hinh.
Tô Song Song nhẹ nhàng tiến đến gần Dương Hinh. Dương Hinh liền ôm Tô Song Song bắt đầu òa lên khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233488/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.