Editor: Mẹ Bầu
Tần Mặc không nói gì, Lục Minh Viễn gật đầu một cái, vươn tay vỗ vỗ lên bả vai Dương Hinh, trịnh trọng nói: "Cô cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho người nào ó ý muốn hại người anh em của tôi. Cả đời này cô ta cũng đừng nghĩ sẽ được gặp lại A Tiêu nữa!"
Dương Hinh vừa nghe thấy thế, cảm xúc suýt nữa hỏng mất lúc này mới hơi được hóa giải đi một chút. Cô tránh ra khỏi ngực của Tô Song Song, gật đầu một cái, [email protected]*dyan(lee^qu.donnn),lau nước mắt trên mặt của mình.
"Tôi muốn ở lại một mình cùng với anh Bạch Tiêu một lát có được không?" Dương Hinh ngồi ở bên cạnh giường, nhìn Bạch Tiêu vẫn không hề nhúc nhích, cảm xúc vừa mới được khá hơn một chút lúc này lại trở nên sa sút sắp hỏng mất.
Tô Song Song vội vàng lôi kéo Tần Mặc đi ra ngoài. Lục Minh Viễn quay đầu lại liếc mắt nhìn, sau đó cũng cùng đi theo ra ngoài. Vừa đi ra dén bên ngoài, Tô Song Song không nhịn được liền thở dài một tiếng.
Tần Mặc liếc mắt về phía Bạch Tiêu đang nằm ở trên giường bệnh một cái, trên mặt lộ ra một biểu cảm cho Lục Minh Viễn. Lục Minh Viễn lập tức gật đầu một cái, ra hiệu ý bảo Tần Mặc yên tâm.
Tần Mặc thấy cái gật đầu này của Lục Minh Viễn, lúc ấy mới lôi kéo Tô Song Song đi ra ngoài. Vừa ra bên ngoài bệnh viện, Tô Song Song trở tay kéo tay Tần Mặc dừng bước lại. Tần Mặc cũng dừng bước lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233486/chuong-198-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.