Editor: Mẹ Bầu
Tô Song Song vừa nghe thấy vậy, ánh mắt liền sáng lên. Tần Dật Hiên nấu cơm thực sự là rất tuyệt, bất quá trước kia anh rất ít xuống bếp, chỉ có khi nào là ngày lễ, hoặc là vào ngày sinh nhật của cô, anh mới làm một bàn thức ăn ngon.
"Có món cá sốt chua ngọt không? Có món thịt hầm nhừ không?" Đây là hai món ăn mà Tô Song Song thích ăn nhất. Khi cô hỏi Tần Dật Hiên, hai con mắt trong veo cũng sáng rực, phảng phất nước miếng cũng đang tứa ra rồi.
Đã thật lâu rồi Tần Dật Hiên không nhìn thấy bộ dạng Tô Song Song được buông lỏng như thế Trong lòng anh thấy một hồi áo não, nếu như anh biết việc mình nấu cơm có thể làm cho Tô Song Song vui vẻ như thế, thì ngày ngày anh sẽ làm cho cô ăn.
"Ừ, nếu như em muốn ăn, thì ngày mai anh cũng sẽ tiếp tục làm cho em ăn!" Tần Dật Hiên nói xong, chỉ sợ Tô Song Song suy nghĩ nhiều, lại tiếp tục xa lánh anh, vội vàng bổ sung thêm một câu: "Coi như là anh đền bù lại cho em sinh nhật của những năm vữa qua, em thấy thế nào?"
Tô Song Song vốn dĩ còn cảm thấy có chút không được tự nhiên, nhưng khi vừa nghe thấy Tần Dật Hiên nói như vậy, dường như chỉ sợ anh hối hận nên vội vàng gật đầu một cái.
Tần Dật Hiên đi nấu cơm, Tô Song Song liền ở bên cạnh anh để giúp đỡ. Tô Song Song chỉ muốn phải làm cho bản thân mình phải bận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233379/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.