Editor: Puck - Diễn đàn
Thái độ này của Tô Mộ khiến Bạch Tiêu vui lên, anh dựa vào tường, vênh váo tự đắc nói:”Cho cô một nhiệm vụ, làm xong, liền tha thứ chuyện lúc trước cho cô!”
“Dạ dạ! Boss có chuyện gì ngài cứ nói!” Giọng Tô Mộ chân chó, nhưng vẻ mặt hết sức dữ tợn, dáng vẻ kia thật lòng hận không thể khiến Bạch Tiêu mượn thân phận giáng tai họa cho cô người nhỏ bé này chết đi.
“Đi tìm nhị manh hóa giải thích một chút với cô ấy, boss Tần chúng ta hết sức nhớ cô ấy, nhưng không bỏ thể diện xuống được, kêu cô ấy nhanh chóng trở lại đi!”
“...” Tô Mộ thật sự không biết nên trả lời Bạch Tiêu như thế nào, chuyện làm người hòa giải này cũng quá khó khăn đi!
“Thế nào? Cô có ý kiến? Tiền thưởng tháng này, tiền lương cuối tháng...” Bạch Tiêu còn chưa nói hết, Tô Mộ đã vội vàng ngắt lời, cười ha hả nịnh bợ, “Làm sao có thể, tôi bị lời nói thú vị của boss ngài làm cho kinh ngạc!”
“Vậy thì được, tối nay chờ tin tức tốt của cô!” Bạch Tiêu nói xong trực tiếp cúp điện thoại, động tác hết sức lưu loát, Tô Mộ ở đầu điện thoại bên kia nghe tiếng tút tút trong điện thoại, hơi sững sờ.
Ngay sau đó cô tức giận giơ một tay lên, khi chuẩn bị ném điện thoại di động ra, mới ý thức được đây là điện thoại di động của mình! Vội vàng ỉu xìu thu tay về, sờ sờ điện thoại di động suýt chút nữa bị cô hủy diệt, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233373/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.