Từ lúc Bạch Tiêu ra khỏi biệt thự nhà Tần Mặc thì thấy hơi mất hồn mất vía, câu nói Đông Phương Nhã đã quay về của Tô Song Song, khiến anh ta đứng ngồi không yên.
Bạch Tiêu lên xe, cũng không lái xe đi ngay, bởi vì anh ta sợ với tình trạng của mình bây giờ mà lái xe, không chừng sẽ gặp tai nạn, anh ta hơi phiền não châm một điếu thuốc, dùng sức hít một hơi, lại tự làm mình sặc.
"Khụ khụ khụ khụ!" Bạch Tiêu ho khan, cuối cùng ho khan đến mức nước mắt cũng sắp chảy ra, anh ta vươn tay xoa xoa khóe mắt mình, vừa muốn hạ ghế xuống nằm một lát thì đột nhiên nghe thấy bên ngoài có tiếng ầm ầm.
Bạch Tiêu hạ cửa kính xe nhìn, Tần Mặc ôm Tô Song Song chạy ra ngoài, anh ta lập tức ngồi thẳng dậy, sốt ruột gào lên: "Sao vậy? Lên xe nhanh đi, tôi đưa các người đi bệnh viện."
Ai biết được Tần Mặc thấy anh ta thì hung hăng trợn mắt nhìn, Bạch Tiêu lập tức cảm thấy sao tên này có vợ rồi thì lòng lang dạ sói như vậy, chó cắn Lã Động Tân!
Anh ta đang muốn châm chọc Tần Mặc, đột nhiên thấy miệng Tô Song Song, anh ta lập tức phản ứng lại, một chân đạp chân ga phóng xe đi mất, còn không quên la một tiếng: "Đây là trò đùa thôi! Không có chuyện gì đâu, ngày mai là ổn!"
Tô Song Song nghe thấy giọng của Bạch Tiêu thì quay đầu trong chớp mắt, nhìn thấy xe của Bạch Tiêu lao nhanh, giận dữ gào lên: "Bạch Tiêu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233171/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.