Chiến Hâm không biết phải hình dung tâm tình của mình bây giờ là gì nữa, chỉ cảm thấy máu toàn thân như muốn đi tới đầu, để đầu cô căng thẳng, con mắt đỏ hoe.
Người đàn ông vừa đi từ phòng bệnh ra lúc này cũng xoay người nhìn qua, khi thấy là Chiến Hâm thì cũng hơi sững sờ nhưng cũng không bất ngờ, mà là nở một nụ cười ấm áp y như mười năm trước.
Thế nhưng Chiến Hâm lại lui lại về sau nửa bước, khi có người đỡ cô từ phía sau thì có mới ý thức được hành động của mình xấu hổ như thế nào.
Lưng Chiến Hâm thẳng tắp, cố gắng để cho mình trở nên kiên cường, thế nhưng khi thấy người đàn ông kia từng bước tới gần thì Chiến Hâm suýt chút nữa thì bỏ chạy, cũng may ở đây có nhiều người nên cô không làm được việc mất mặt như vậy.
“Hâm, nhiều năm không gặp, bây giờ em thế nào?” Chỉ một câu mà để cho Chiến Hâm suýt nữa thì đứng không vững, cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông đã không gặp mười mấy năm, trong lòng rất oán hận, mười năm qua hắn đã không trở về, tại sao bây giờ lại trở về để quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của cô?
“Tại sao anh trở về?” Cổ họng Chiến Hâm run run, rất vất vả mới có thể nói được câu đó.
“Lần này anh về là vì em, Hâm, em vẫn khỏe chứ?” Nụ cười của người đàn ông này vẫn dịu dàng như vậy, thế nhưng ở trong mắt của Chiến Hâm thì nụ cười này lại cực kỳ… kinh khủng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-o-phong-ben-canh/2233148/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.