Trang Uẩn nghĩ đến tâm tư của Thẩm Di Châu đối với Tịch Gia Trí, thế là dành chút thời gian đến chỗ Tùy Phong, thuận miệng hỏi một câu, “Sau khi đưa canh cá cho Tịch Gia Trí, cậu ta đã trả hộp cơm lại chưa?”
Lúc đầu Tùy Phong thấy anh liền ngẩn người, thật sự càng nhìn càng đẹp mắt, kết quả anh vừa mới mở miệng ra lại hỏi về người con trai khác, hắn có chút không vui, “Hộp cơm gì, em không nhớ rõ.“
Trang Uẩn dở khóc dở cười, “Anh không thích cậu ta, em đề phòng chặt như vậy làm gì?”
“Vậy anh xem trọng ai?“
Trang Uẩn không trả lời, chỉ lẳng lặng nhìn Tùy Phong, nhưng Tùy Phong không có da mặt mỏng như Trang Uẩn, bị nhìn một chút liền xấu hổ, hắn thấy Trang Uẩn nhìn mình, còn chủ động nhìn thẳng để đối phương nhìn rõ ràng hơn liền hiểu ra.
Trang Uẩn bỗng nhiên đùa ác xoa nhẹ đầu Tùy Phong, vò tóc hắn thành tổ quạ, mới nói, “Chỗ nào của em cũng tốt, nhưng mà lại thích ăn dấm một chút. Về sau chúng ta ở bên nhau, em thật sự có ý không cho anh làm bạn bè với người đàn ông khác sao.”
“Về sau?” Ánh mắt Tùy Phong sáng lên, “Em đồng ý. Chúng ta có về sau.“
“Trọng điểm của anh không phải cái này. . . . .”
“Em mặc kệ, em thích anh như vậy, anh nhất định phải cùng em có về sau.”
“Ừm rồi,” Trang Uẩn thuận theo hai tiếng, “Cho nên hộp cơm đâu?”
Tùy Phong tới ôm Trang Uẩn cọ xát hai lần, “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nha-toi-tuyet-khong-nam-than/2519295/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.