Trang Uẩn vừa dọn dẹp xong bàn ăn, đang rửa chén, thì thấy Tùy Phong đã quay trở về, anh sững sờ, “Nhanh như vậy?”
Tùy Phong vừa ra ngoài chưa tới 10 phút, cũng không đủ để đi đến trường một chuyến, chứ đừng nói tới là đi tới đi lui.
“Ừm. . . . .”
Trang Uẩn nghi ngờ nhìn hắn, “Em sẽ không vứt hộp cơm đi khi vừa mới ra khỏi cửa chứ?”
“Vậy mà anh lại nhìn em như thế!” Tùy Phong do dự một chút, “Được rồi, trên đường gặp được bạn cùng phòng nên nói cậu ấy đi đưa giùm.”
“. . . . . Sẽ đưa đến chứ?”
“Sẽ!” Tùy Phong rất không vui, hắn vừa về đến nơi, vậy mà Trang Uẩn chỉ quan tâm tới chuyện của người con trai khác, nhất định không được!
Tùy Phong đi vào phòng bếp, ôm lấy người từ phía sau, khẽ hôn lên cổ anh một cái.
Trang Uẩn co rúm lại một chút, bát trong tay thiếu chút nữa không cầm chắc.
“Thế này gọi là peck (1).” Tùy Phong thừa dịp Trang Uẩn nghiêng đầu trong nháy mắt, liền hôn lên mặt anh một cái, phát ra một tiếng chụt, “Đây là smacker (2),thấy em học có tốt không?“
Tùy Phong thổi gió bên tai Trang Uẩn, Trang Uẩn không thể khống chế run nhẹ lên, “Đừng nghịch, anh đang rửa chén.”
Nói xong, liền bỏ chén vào trong bồn rửa, anh sợ Tùy Phong lại đánh lén bất ngờ, thật sự sẽ khống chế nổi mà làm rơi chén.
“Anh đã đáp ứng em rồi.” Tùy Phong bất mãn phản bác, dùng mặt cọ cọ cổ Trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nha-toi-tuyet-khong-nam-than/2519293/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.