Editor: Mike-kun
Chẳng qua cuốn album này cũng không có nhiều hình ảnh của Lương Bá Nhã sau khi lên cao trung lắm, có lẽ là vì sau khi lên cao trung hắn không còn thích chụp ảnh nữa, số lần chụp ảnh cũng ít đi rất nhiều, chỉ còn một ít ảnh chụp hắn hiếm khi cười. Ngược lại Giang Tâm Nguyệt luôn bên hắn nguyên bản rất thích xụ mặt, vẻ mặt lúc này lại càng tươi sáng, tươi cười với ống kính cũng càng sáng sủa hơn.
Tống Tử Kỳ không biết trong quá trình trưởng thành Lương Bá Nhã có xảy ra chuyện gì hay không, cũng không biết tại sao hắn không còn thích cười nữa, thế nhưng Giang Tâm Nguyệt …… Nhất định sẽ biết đi, dù sao Giang Tâm Nguyệt cũng đã tham dự cuộc sống mười mấy năm qua của Lương Bá Nhã mà, trải qua quá trình ngây ngô của hắn cho đến trưởng thành.
Tống Tử Kỳ lại không nhịn được mà nhớ tới một màn trên sân khấu của lễ khánh thành G đại, sự ăn ý giữa hai người, quả nhiên không hổ là do mười mấy năm bồi dưỡng……Ăn ý như vậy, nhất định không phải là do một sớm một chiều bồi dưỡng ra, mà là thông qua nhiều năm tích lũy tạo thành, từng giọt từng giọt, tích tiểu thành đại.
Ăn ý như vậy, ràng buộc như vậy, thật sự có thể để người khác dễ dàng đặt chân như vậy sao?
Bàn tay đóng lại quyển album Diệp Trọng Nhã đưa qua, tâm tình Tống Tử Kỳ trầm trọng đem album thả lại giá sách.
Cậu bỗng nhiên nhớ tới trước kia Lương Bá Nhã đã từng nói qua với “Tống Kỳ” ——
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nam-than-anh-lam-rot-mot-ban-trai-kia/1122698/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.