Editor: Mike-kun
Tống Tử Kỳ theo bản năng nhìn về hướng phòng của Lương Bá Nhã: “Vậy anh em bây giờ có sao không?”
Diệp Trọng Nhã nhún vai: “Vừa mới ngủ thôi, anh nói xem anh ấy lớn như vậy, mà lại không biết chiếu cố thân thể của mình……”
Tống Tử Kỳ nhìn biểu tình ông cụ non của Diệp Trọng Nhã, thất thần cười một chút: “Vậy anh em uống thuốc chưa?”
Diệp Trọng Nhã chống cằm nói: “Anh em chưa bao giờ uống thuốc khi bị bệnh cả, ngủ một giấc là hết.”
Tống Tử Kỳ thất thần lên tiếng: “…… À.”
Tâm tư của cậu, tất cả đều bay về cái cửa phòng đang đóng chặt kia rồi. Một lát sau, cậu mới hồi phục tinh thần, tiếp tục hỏi Diệp Trọng Nhã: “Vậy bây giờ anh em ổn hơn chưa?”
Diệp Trọng Nhã chớp chớp mắt: “Anh đi xem chẳng phải sẽ biết sao.”
Tống Tử Kỳ do dự trong chốc lát, vẫn là lắc lắc đầu: “Tập trung học bài của em đi.”
Diệp Trọng Nhã chống cằm vô tội nói: “Em vẫn luôn tập trung đó, chỉ có anh là không tập trung thôi.”
Tống Tử Kỳ: “…… Hai chúng ta vẫn nên tập trung thôi, hiện tại mở sách của em ra, chúng ta tiếp tục học.”
Học bài trong chốc lát, Tống Tử Kỳ bỗng nhiên cảm thấy có chút mắc tiểu, liền để Diệp Trọng Nhã tiếp tục đọc sách, rồi xoay người đi WC.
Khi đi qua phòng của Lương Bá Nhã, Tống Tử Kỳ bỗng nhiên phát hiện cửa phòng của Lương Bá Nhã bị mở ra, cậu dừng chân lại. Ngay khi cậu đang nghi hoặc Lương Bá Nhã đi đâu, thì phía sau bỗng nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-nam-than-anh-lam-rot-mot-ban-trai-kia/1122697/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.