Lúc Phong Thả Ngâm tỉnh lại đã là sáng sớm ngày thứ ba. Tuy rằng đã ngủ một ngày một đêm, thế nhưng hắn mơ hồ nhớ tới trong lúc mình ngủ có người đút thức ăn cho nên khi tỉnh lại tinh thần mới tốt như vậy.
Chỉ là ý thức vừa tỉnh táo hắn liền phát hiện thân thể có gì đó không đúng. Dù sao cảm giác khi da thịt tiếp xúc với chăm đệm cũng không giống như khi mặc quần áo. Hắn nhúc nhích một chút, sau đó lúng túng phát hiện, không chỉ không mặc quần áo mà ngay cả cái khố bên trong đối phương cũng không để lại cho hắn.
Nhưng đây đúng là việc mà Kỷ Hành sẽ làm, nhớ tới người kia làm gì cũng rất nghiêm túc Phong Thả Ngâm có chút bất đắc dĩ cười cười.
Hắn quét mắt nhìn xung quanh nhà trúc nhưng ở nơi đơn sơ thế này không thể tìm ra được sự hiện diện của vật che thân chứ nói gì đến quần áo. Không thể làm gì khác hơn là khoác chăn từ trên giường bước xuống.
Hai chân mới vừa rời giường, cửa nhà trúc liện bị mở từ bên ngoài. Người vừa mở cửa trên tay bê một bát cháo lớn, trên người là bộ quần áo vải thô có hai mảnh vá màu xám to đùng bắt mắt.
Chú ý tới quần áo Kỷ Hành đang mặc, Phong Thả Ngâm ngay lập tức nhíu mày.
Kỷ Hành đặt bát cháo lên cái bàn thiếu mất một góc bên cạnh, nhìn thấy Phong Thả Ngâm đang nhíu mày liền hỏi: “Xin hỏi, ngươi không vui sao?”
Phong Thả Ngâm đem chăn che khuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-may-moc/2994796/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.