Ngày thứ tư Phong Thả Ngâm dậy thật sớm. Trải qua ba ngày nghỉ ngơi và điều trị, tinh lực của hắn đã khôi phục hơn nửa, nội lực cũng đã khôi phục bốn phần. Vết thương trên người chỉ cần không bị nứt ra sẽ không gây ảnh hưởng gì đến hoạt động của hắn.
Đẩy ra cửa nhà trúc, Phong Thả Ngâm đứng ở phía trước gian nhà nhìn trái nhìn phải liền thấy Kỷ Hành đang nấu cháo trong phòng bếp đơn sơ.
Phong Thả Ngâm đến gần, liếc mắt nhìn vào trong nồi chỉ thấy là cháo trắng bình thường. Thật sự rất bình thường, ngay cả hành hoa và cải xanh cũng không có. Điều này khiến cho người nào đó hai ngày nay thèm thịt có chút buồn.
Hắn nhìn sơ qua phòng bếp nho nhỏ liền cảm thấy bên trong còn đơn xơ hơn cả bên ngoài. Kệ bếp sơ sài chỉ đề một món duy nhất là chút gạo trắng đã ố vàng, bên cạnh là cái bàn nhỏ đang để mấy cái bát sành và một cái bình gốm, Phong Thả Ngâm mở nắp bình ra thì thấy bên trong chỉ có hai thìa muối khô.
Phong Thả Ngâm có chút đau lòng, Kỷ Hành đã trải qua nhiều khổ cực như vậy nhưng vẫn chấp nhận cưu mang hắn, chấp nhận nuôi không hắn qua ngày. Người này vẫn lương thiện giống hệt năm đó, sao lại có chút ngốc như vậy!
“Cháo nấu xong rồi, ngươi có muốn ăn luôn không?” Kỷ Hành ở phía sau hắn nói.
Phong Thả Ngâm quay đầu liếc nhìn quần áo trên người Kỷ Hành có không ít mảnh vá, trong lòng hắn ngay lập tức tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-may-moc/2994793/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.