Xe dừng ở cửa khu nhà, Chu Nịnh Nịnh đang định xuống xe, đột nhiên thấy ba mẹ cô đi từ bên ngoài về, trong tay xách theo túi mua hàng, giống như vừa đi dạo phố xong, cô vô thức rụt người trở lại.
Lục Cận Thâm thấy cô đột nhiên lại lùi vào trong xe, khẽ cười một tiếng: “Sao vậy? Đột nhiên muốn cùng anh về nhà à?”
Chu Nịnh Nịnh chu mỏ một cái, nhỏ giọng nói: “Không phải đâu, em… Vừa rồi ba mẹ em đi ngang qua.”
Lục Cận Thâm hiểu ra, đôi mắt đen tĩnh mịch nhìn thẳng về phía cô, ngón tay thon dài nhấc cằm cô lên để cô cũng nhìn về phía anh, Chu Nịnh Nịnh bỗng chột dạ, vội vàng giải thích cộng thêm lời bảo đảm: “Em thật sự không phải không muốn để anh gặp ba mẹ em, chỉ là em còn chưa nói với họ, đợi em nói với họ rồi, lần sau sẽ chính thức dẫn bạn trai về nhà cho họ xem, được không? Anh đừng giận nhé…”
Thật đúng là… Tiểu yêu tinh!
Lục Cận Thâm tới gần khẽ cắn môi của cô một cái, không nhiều lời về chuyện này, chỉ vỗ đầu của cô nói: “Sáng mai đến sớm.”
Chu Nịnh Nịnh không ngờ lần này anh sẽ lay động, tim đập bỗng nhiên chậm lại nửa nhịp, lông mi dài chớp chớp, lập tức yên lặng đưa thay sờ sờ môi của mình, ý của anh là đến sớm một chút sẽ không giận nữa?
Cô đỏ mặt gật đầu: “Biết rồi…”
Lục Cận Thâm nhìn qua kính chiếu hậu, thấy đôi vợ chồng trung niên đang nắm tay nhau đã đi vào khu nhà ở, nói với cô: “Được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-kieu-ngao/1279024/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.