Chu Nịnh Nịnh thật sự rất mệt mỏi, chính là kiểu toàn thân đều cảm thấy không thoải mái, tối qua không biết bị anh hành hạ đến mấy giờ, đàn ông cuồng nhiệt khiến cô chống đỡ không nổi, cho đến buổi sáng, cảm giác căng đầy khó chịu đó vẫn còn tồn tại, ngủ muộn mà phải dậy sớm, còn hao phí thể lự như thế, thật sự là… Mệt chết cô rồi! A, cô ghét anh!
Trịnh Thiến Thiến ghé sát, cười tà ác bên tai cô: “Ha ha ha ha ha…”
Chu Nịnh Nịnh đỏ mặt một hồi, ha ha cái cọng lông ấy! Đưa tay đẩy bạn học Thiến Thiến ra, tập trung tinh thần vào tiết học.
Bạn học Thiến Thiến lại ha ha hai tiếng, gặp ánh mắt thấy giáo quét tới mới vội vàng ngồi yên.
Tiết học buổi sáng kết thúc, gần như vừa hết giờ là điện thoại Chu Nịnh Nịnh vang lên, vừa nhìn đã thấy tên Lục Cận Thâm, không nghe!
“Tại sao không nghe điện thoại?” Bạn học Thiến Thiến đang thu dọn dụng cụ vẽ tranh tiến đến gần.
“Không thích…” Chu Nịnh Nịnh có chút thẹn thùng, cô không thể nói bởi vì chuyện đó mà cô tức giận với bạn trai…
“Ha ha ha ha ha…” Bạn học Thiến Thiến lại phát ra tràn đầy cười thần bí.
“…” Ô ô, đáng ghét!
Điện thoại gọi tới lần thứ ba, Chu Nịnh Nịnh cuối cùng cũng mềm lòng, giọng nói lẩm bẩm: “Sao vậy…”
Lục Cận Thâm dừng một chút, hơi chột dạ thấp giọng hỏi: “Có khoẻ không?”
Sao lại hỏi vấn đề khó xử như vậy, Chu Nịnh Nịnh đỏ mặt, cố ý vờ không hiểu: “Khoẻ cái gì, em không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-kieu-ngao/1279023/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.