Sáng thứ 7, Tô Diệc đi ngõ nhỏ chợ đèn hoa.
Cho dù không có Lục Giam đi cùng, nhưng Tô Diệc cũng không thấy có gì không tự nhiên. Hai ông bà lão đối với cô rất tốt, đặc biệt là Thẩm Minh Khỉ, làm cho cô mười phần thoải mái, cảm giác như đang ở nhà. Cho nên từ sau khi Lục Giam đi, mỗi tháng cô sẽ tranh thủ đến đây một lần.
Đẩy cửa ra, vòng qua bức tượng, liền thấy Thẩm Minh Khỉ đang đứng tỉa những chậu cây quý.
Cô ngọt ngào mà gọi một tiếng:"Cháu chào bà". Sau đó lại quay đầu cong mắt:"Chào ông ạ."
Thẩm Minh Khỉ buông kéo xuống, thân thiết mà đi tới:"Hôm nay sao lại tới trễ, tàu điện ngầm nhiều người sao? Có đói bụng không? Lần trước không phải con nói thèm thịt bò hầm sao, ông của con đã nhờ người đem đến, buổi sáng bà đã hầm tốt, chốc nữa là có thể ăn."
"Ân ân." Tô Diệc cười gật đầu, lại nói cảm ơn với Lục Học Tùng.
Sau đó cô lấy từ trong cặp sách ra một chiếc túi, bên trong là một chiếc hộp hình chữ nhật màu đen:" Bà nội, thứ tư tuần sau là sinh nhật bà, con chúc trước bà sinh nhật vui vẻ!"
Thẩm Minh Khỉ nhận lấy, không có mở ra, mà là kéo tay Tô Diệc vỗ vỗ:"Đứa nhỏ này thật có tâm. Lúc này bà sẽ nhận, nhưng những lần sau thì không cần, con vẫn còn là học sinh, năng lực kinh tế chưa có, bà nhận tấm lòng là được rồi."
Tô Diệc cười, gật đầu:"Con đã biết, bà nội."
Thẩm Minh Khỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hoan-my/2241779/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.