Dùng đạo lý giảng cho người hiểu đạo lý, còn người không hiểu đạo lý, ít nhất vũ lực cũng có thể giải quyết được. Từ sau lúc đó, Trương Dao không còn tìm Tô Diệc gây phiền phức nữa.
Thời gian cứ như vậy không nhanh không chậm trôi đến cuối tháng 5.
Buổi tối hôm nay, Tô Diệc nằm trên giường đeo tai nghe luyện nghe tiếng Anh cấp 6. Người đi phơi quần áo ngoài ban công là Âu Dương Mỹ Mỹ như một cơn gió chạy vào, vọt tới bên người cô, kéo tai nghe của cô xuống, vẻ mặt kích động mà nói:" Đừng nằm nữa, mau, mau ra đây nhìn xem."
Tô Diệc bị túm đến lảo đảo, thiếu chút nữa lộn nhào từ trên giường xuống, cô ổn định lại thân thể, hỏi:"Xảy ra chuyện gì thế?"
Lúc này, cửa KTX phanh một tiếng bị người ta đẩy vào, Liễu Minh Nguyệt cắn bánh mì, vừa vào cửa đã chạy về phía giường Tô Diệc:"Tô Diệc, nhanh đi ra ban công."
Tô Diệc cứ như vậy bị hai người bạn kéo đi ra ban công, ngay cả dép cũng chưa kịp mang.
Thời tiết tháng 5 thực nóng bức, bất quá buổi tối còn có chút mát mẻ.
Một bầu trời đêm đầy sao lấp lánh đã thu hút tầm mắt của Tô Diệc, và cả những dải lụa rực rỡ. Trên những tấm dải lụa là những ánh đèn huỳnh quang, và rõ ràng nó xếp theo tên cô.
Những dải lụa rực rỡ không cao không thấp, không xa không gần, cứ thế bao quanh nơi KTX.
Trên lầu dưới lầu có không ít người đang chỉ trỏ.
Tô Diệc đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-hoan-my/2241777/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.