Lần đầu tiên Cố Diễn trông thấy Tô Dược không phải là ở lễ khai giảng trường Đại học mà là trong văn phòng giáo viên cấp Ba của anh.
Khi ấy, thầy dạy Toán của anh đang mắng một học sinh trong văn phòng, giọng ông có vẻ rất giận dữ, Cố Diễn thậm chí còn có thể tưởng tượng ra cảnh nước miếng ông bắn tung tóe, “Tô Dược, em đúng là càng ngày càng ghê gớm nhỉ?! Chơi mạt chược?! Em lại dám chơi vào lúc này! Đã lên lớp Mười Hai mà em còn dám rủ bạn bè túm tụm chơi mạt chược trong lớp hả?!”
Anh đứng ngoài cửa nghe vậy thì thấy buồn cười, anh từng nghe nói có người mang bài PSP Tam quốc sát vào lớp đánh, nhưng mạt chược thì đúng là lần đầu tiên.
Bài diễn thuyết bên trong rốt cuộc kết thúc với câu “Cút về viết bản kiểm điểm năm nghìn từ cho tôi”, Cố Diễn ôm trái bóng rổ đứng dựa vào đầu cầu thang bên cạnh văn phòng, thấy một cô gái cột tóc đuôi ngựa mở cửa bước ra. Cô gái này mặc bộ đồng phục màu trắng, kéo khóa rất nghiêm chỉnh, không hề có vẻ gì là “đã qua mười sáu mà vẫn còn ương ngạnh” như trong trí tưởng tượng của anh.
Thậm chí khi ra đến cửa, cô còn quay đầu nghiêm túc xin lỗi người trong văn phòng, tuy khuôn mặt trắng trẻo tràn đầy vẻ thành khẩn song cặp mắt to đen láy lại đảo quanh một cách tinh nghịch và giảo hoạt trông rất đáng yêu.
Cố Diễn bất giác cong môi, thầm nghĩ cô gái này thật thú vị.
Anh nhìn bóng dáng cô gái lanh lợi đó biến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nam-than-dep-nhat-the-gian/927166/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.